GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 514

“…” Cô cúi đầu, cau mày kéo bàn tay đang đặt lên eo cô của anh ta ra.

“Tuần sau đi theo anh nhé?” Bàn tay anh ta lại đặt lên vai cô, ánh mắt

nhìn cô từ đầu tới chân, rồi lại nhìn từ dưới ngược lên trên, như đang đánh
giá giá trị của một mặt hàng. Cô nắm chặt chiếc cốc trong tay, cố gắng lắm
mới kìm nén bản thân không hắt cốc rượu vào mặt anh ta.

“Xin lỗi, tôi cần vào nhà vệ sinh.”

Bước ra khỏi phòng thuê riêng, Mộc Mộc cuối cùng mới thở phào một

tiếng, đưa mắt tìm kiếm khắp xung quanh, cuối cùng đã nhìn thấy Trác Siêu
Việt đang đứng bên ngoài qua lớp cửa kính trong suốt, hai tay anh đang vịn
vào lan can bên đường đi, nhìn về phía xa xa, nơi chẳng có bất kỳ phong
cảnh nào.

Mộc Mộc đến bên cửa sổ, ngồi xuống chỗ ngồi dành cho khách muốn

nghỉ ngơi.

Một cốc nuớc được đặt xuống trước mặt cô, cô cứ nghĩ rằng đó là do

nguời phục vụ mang tới, nói một tiếng: “Cảm ơn”, tiếp tục quan sát bóng
dáng của Trác Siêu Việt.

“Không cần phải khách sáo.” Là giọng nói thâm trầm của một người đàn

ông.

Mộc Mộc vội ngẩng đầu lên thấy lục Tường đã ngồi xuống chiếc sofa

phía đối diện, mỉm cười nhìn khuôn mặt có phần trắng nhợt của cô, “Đừng
để ý, đàn ông uống nhiều rồi đều như vậy, không thể điều khiển nổi tay của
mình.”

Mộc Mộc cúi đầu khẽ cười, Trác Siêu Việt uống nhiều rồi cũng vậy,

không làm chủ được hai tay của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.