GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 529

Trong sự xâm chiếm một cách không hề kiêng nể của anh, cây đàn vang

lên những tiếng kêu đầy chấn động lòng người, cô cố gắng giữ chặt thân
đàn phía dưới, sợ rằng sự manh động của anh sẽ làm hỏng cả phím đàn.
Nhưng anh lại dùng sức rất mạnh, dường như đang cố ý muốn phím đàn
vang lên những âm thanh chấn động, dập dềnh vẻ phong tình rung động
khắp căn phòng…

“Không, không được…” Cô đương nhiên là biết Trác Siêu Việt muốn

làm gì. Nhưng với sức mạnh của anh, cho dù cô có thể chịu được, thì cây
đàn piano cũng không thể. Biết rõ rằng từ trước tới giờ, anh đã muốn là
phải thực hiện, cô cũng chưa lần nào từ chối thành công, nhưng cô vẫn thử
thuyết phục anh: “Chúng ta chuyển sang một chỗ khác đi, được không?”

“Anh thích ở đây.”

“Bởi vì…” Anh thì thầm bên tai cô, “Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em

chơi đàn, anh đã rất muốn làm như vậy, anh rất muốn thử xem, khi em bị
một người đàn ông đè trên phím đàn, liệu có chân thực hơn không?”

“Anh…” Dòng máu nóng từ khuôn mặt lan tỏa khắp toàn thân, cô hằn

học trừng mắt nhìn anh. Cô luôn nghĩ rằng những gã đàn ông muốn đưa cô
ra ngoài đều hạ lưu, vô liêm sỉ, hôm nay mới biết, người đàn ông xấu xa
nhất hóa ra lại chính là anh.

“Trác Siêu Việt, anh là người đàn ông xấu xa nhất mà em từng gặp.”

“Ồ! Vô cùng vinh hạnh.” Anh mỉm cười tinh quái nâng cằm cô lên, nhìn

mái tóc dài bóng mượt xõa trên nước sơn đen bóng, chiếc váy màu tím nhạt
xộc xệch trên người cô, đôi chân thon dài đang vắt lên trên phím đàn, một
vẻ đẹp tuyệt mỹ không thể che đậy. “Tối nay, anh sẽ cho em biết, anh còn
xấu xa hơn nhiều so với suy nghĩ của em… Anh muốn em cả đời này sẽ
không quên được anh!”

Cô thà rằng không được biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.