GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 567

Người đàn ông ngước mắt nhìn về phía Mộc Mộc, khe khẽ gật đầu với

cô, ông không cười, nhưng khuôn mặt lại lộ rõ vẻ hiền từ.

Mộc Mộc do dự bước lại gần, “Cháu chào hai bác.”

Thấy ông nghiêng người nhường đường, tỏ ý mời cô vào, Mộc Mộc lập

tức cúi chào, cúi đầu đi vào bên trong khách sạn.

Mộc Mộc đã từng hàng nghìn, hàng vạn lần tưởng tượng ra cách họ gặp

lại nhau, nhưng giờ đây, giây phút đó sắp tới rồi, cô lại không hề cảm thấy
vui vẻ, cảm giác như đang đi xuống vực sâu, mỗi một bước đều có thể ngã
nhào tan xương nát thịt.

“Cứ như vậy nhé” Một giọng nói trầm ấm vang lên.

Là giọng của Trác Siêu Việt!

Mộc Mộc lập tức sững người lại, không nghĩ gì cả, quay ngay đầu lại.

Là anh, đúng là anh rồi, thế giới huyền ảo đã xuất hiện không biết bao

nhiêu lần trong giấc mơ của cô đã trở thành hiện thực, dường như còn
huyền ảo hơn cả trong giấc mơ.

Anh gầy quá, cằm dưới hóp đi nhiều. Khí chất của anh cũng thay đổi, đã

mất đi vử hoạt bát ngang ngược tự cho là nhất trên đời, trở nên trầm tĩnh
sâu sắc hơn, giống như lòng biển sâu trong đêm đen, sâu đến mức không
thể dò đoán được…

Thời gian giống như một lưỡi dao sắc nhọn, tôi luyện anh trở thành một

người đàn ông có sức hấp dẫn hơn, ngay cả đường nét trên khuôn mặt cũng
được gọt giũa một cách rõ ràng.

Trác Siêu Việt vừa cúp điện thoại, khe khẽ liếc mắt, ánh mắt của hai

người gặp nhau trong không trung. Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.