GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 568

dài hơn cả mộ đời người.

Dáng vẻ của anh rõ ràng như vậy, rõ ràng tới mức có thể nhìn thấy vẻ

kinh ngạc, đờ đẫn không hề che đậy của anh, còn cả hình bóng của cô được
phản chiếu trong cặp đồng tử màu nâu đậm của anh nữa.

Trước khi đến đây, cô đã cố ý trang điểm một chút, gò má trắng nhợt đã

được phủ thêm một lớp phấn hồng, đôi mắt long lanh, hàng lông mi dài
cong vút, mái tóc dài đen mượt đã được uốn cong. Cô mặc bộ lễ phục màu
vàng nhạt mà Trác Siêu Nhiên sai người mang tới, nhìn rất dịu dàng mềm
mại, cổ điển trang nhã.

Đáng tiếc, cô còn chưa kịp nhìn thấy nhiều hơn nữa, tầm mắt đã nhanh

chóng bị nhòe đi, ngoài hơi nước ra cô không nhìn thấy gì nữa.

“Đã lâu không gặp.” Anh nói, chỉ là một câu đơn giản, nhưng lại mang

đầy vẻ tang thương.

“Em…” Cô muốn nói điều gì đó, mở miệng ra nhưng lại không thốt lên

được. Cô đang muốn thử lại một lần nữa, bỗng nhiên có một cô gái Nga
khoảng hơn hai mươi tuổi bước tới, thân mật níu lấy cánh tay của Trác Siêu
Việt, nói những câu tiếng Nga mà cô không hiểu nổi, Trác Siêu Việt trả lời
cô ấy, cô chỉ nghe hiểu một từ Roly, chắc đó là tên của cô gái đó.

Trác Siêu Việt quay lại nhìn lại, mỉm cười bình thản với Mộc Mộc, gật

đầu chào, sau đó, đi lướt qua cô.

Khi Trác Siêu Việt đi ngang qua cô, cả thế giới dường như ngưng đọng

lại, một luồng gió lạnh thổi vào trong trái tim cô…

Cô liếm liếm đôi môi khô nẻ, vội vàng tìm một chủ đề: “Bạn gái anh rất

xinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.