GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 62

Tin nhắn vừa được gửi đi, anh ta lập tức trả lời: “Về lý mà nói, chồng

tương lai có thể được gọi là bạn trai.”

“Tương lai cũng không phải!”

Mộc Mộc không hề thấy khó chịu trước lời đùa cợt vô hại của Kiều

Nghi Kiệt, cô chỉ muốn nhắc nhở anh, anh không phải là bạn trai của cô, bất
kể là bây giờ hay sau này.

“Vậy hãy đợi tương lai chứng minh rồi em hãy kiện cáo anh nhé!”

Cãi lý với một luật sư quả là một hành động không thông minh. Cô thất

bại ném điện thoại sang một bên, làm những việc vô ích này chi bằng tiếp
tục ngủ bù còn hơn.

Mộc Mộc vừa mới thiếp đi chưa được bao lâu, chuông cửa lại vô ý vô tứ

vang lên làm phiền giấc ngủ của cô. Cô mơ màng bò dậy, trực tiếp ra mở
cửa, để nguyên bộ mặt lem nhem cùng chiếc váy màu phấn hồng nhàu nhĩ
đối diện với một anh chàng đẹp trai có đôi mắt sáng bừng và nụ cười rạng
rỡ bên ngoài cửa, nhân tiện còn tặng cho anh ta một cái lườm bằng đôi mắt
ngái ngủ, tỏ vẻ bất mãn.

Trái ngược với vẻ lờ đờ của Mộc Mộc, đại luật sư Kiều trong trang phục

áo phông ngắn tay màu xanh nước biển, quần ka ki màu trắng đục, lại
khoan khoái như cơn gió mát mùa hè, nụ cười ấm áp như gió xuân khiến
người ta thoáng nhìn đã cảm thấy vui tươi thanh thản.

Mộc Mộc không có tâm tư để nhìn ngắm anh chàng đẹp trai trước mặt,

đôi mắt cứ dán chặt vào hộp bánh pizza hiệu Morgan thơm lừng mùi thịt
nướng trên tay anh. Khi chưa ngửi thấy mùi thơm này, cô còn chưa thấy
đói, bây giờ thì, cô cứ nuốt nước bọt ừng ực…

Vừa nhìn thấy đôi mắt thâm quầng như gấu trúc của Mộc Mộc, nụ cười

trên môi Kiều Nghi Kiệt lập tức trở nên cứng đờ. “Lại thức đêm rồi à? Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.