GIÓ MÙA HÈ - Trang 106

Pritchard cũng chỉ có mình cậu ta nhìn hệt như cây sào, gầy đến nỗi có thể
đem so với cái bóng đổ bên cạnh.

Người ta đồn rằng Alan giống người mẹ đã mất ngay sau khi sinh cậu

ta. Cũng có người nói không lâu trước khi Charlene Pritchard mang bầu
Alan, bà ta đã lén qua lại với một gã tóc vàng chơi đàn piano ở Silver Spur,
quán rượu lâu năm nhất hoạt động ở No Name. Jeb hình như có nghe
phong thanh chuyện đó, rồi trong một lần say khướt trở về nhà, hắn đã nổi
điên đánh đập vợ dã man đến nỗi làm bà sinh non, cuối cùng chảy máu đến
chết.

Nếu xét nhiều khía cạnh, cộng với tính khí nóng nảy quá mức đàn ông

của Jeb, Joseph tin lời đồn đó là sự thật. Một người phụ nữ hoàn toàn có
khả năng sẽ lén lút quan hệ với người đàn ông khác sau lưng Jebediah
Pritchard. Cũng không khó để hình dung cảnh lão dùng nắm đấm và bàn
chân để hành hạ người vợ đang mang thai của mình như thế nào. Thêm nữa
là Alan chẳng có vẻ gì giống dòng họ nhà Pritchard cả. Thông thường, một
đứa trẻ, kể cả có giống mẹ nhiều hơn đi chăng nữa thì ít nhất nó cũng phải
có điểm nào đó giống bố. Joseph ngờ rằng Alan thừa hưởng mái tóc vàng
và cả những ngón tay thon dài đang giật giật căng thẳng bên cạnh khẩu
súng kia từ người cha chơi piano của mình.

Trong lúc quan sát, hắn kéo nhẹ dây cương của Obie thúc con ngựa

giống đi lên vài bước để bọc hậu cho cậu em David. Alan có thể không
phải con ruột nhà Pritchard, nhưng cậu ta cũng từng lớn lên và được rèn
tính nết hệt như hai người anh. Và hiện tại, có vẻ như cậu ta đang rất hung
hăng muốn khơi mào một cuộc ẩu đả thực sự.

“Chuyện quái gì mà nhặng xị lên thế hả bố?”, Alan tiến đến hỏi.

“Vị cảnh sát trưởng đây nghĩ tao đã giết Henry Hollister.” Jeb lại hất

cằm nhổ một bãi nước bọt. “Chắc cũng cho là tao bắn lão Darby
McClintoch nốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.