GIÓ MÙA HÈ - Trang 116

Mắt Rachel lại ầng ậng nước. Vậy người vẫn thường xuyên đến gõ

cửa nhà cô suốt mấy tháng liền, sau khi tai nạn xảy ra chính là chị Caitlin.
“Những cuốn sách”, Rachel thì thào. “Là chị mua cho em cuốn Tom
Sawyer!”

“Em thích không?”

Rachel gật đầu, rồi bật cười vì bé con nhà Ace tò mò chạm vào vệt

nước mắt ẩm ướt trên má cô. “Đó là một trong những cuốn sách em rất
thích. Em không biết là chị mua tặng em. Lúc chị gõ cửa em có nghe thấy,
nhưng rất sợ phải mở cửa. Cuối cùng vì quá tò mò nên em đã nhờ Darby
làm một cái lỗ nhòm trên cửa, nhưng sau đó chị lại không đến nữa.”

“Trời ạ, sau đó chị kết hôn.” Caitlin lại đảo tròn đôi mắt xanh đáng

yêu lần nữa. “Bận bịu chăm sóc chồng, rồi lo toan cho cả gia đình nữa. Nấu
ăn, dọn dẹp nhà cửa đủ thứ. Chị phải mất nguyên một năm đầu để làm quen
với hoàn cảnh mới và dứt khỏi những thói quen buông thả thời con gái ấy.”

Rachel thả bé con đang không ngừng vặn vẹo xuống đất. Thằng bé

thoăn thoắt phóng đi, nhắm thẳng phía cái túi đan móc của Rachel mà tiến
tới.

“Bé Ace!”, Caitlin nạt. “Không được đụng vào đó!” Rachel vừa mới

giải cứu được đám đồ trang trí của mình ở trong giỏ, quay lại đã thấy cu
cậu ở chỗ bàn phòng khách, hai bàn tay mũm mĩm đang cố với lấy cái đèn.
Cô chẳng biết phải diễn tả cảm xúc trong lòng lúc đó như thế nào, chỉ thấy
mình hoàn toàn không thấy bực bội hay khó chịu vì cuộc viếng thăm này
chút nào hết. “Ôi, Caitlin, thằng bé yêu quá đi mất.”

“Ừm, thằng bé này hiếu động lắm, hết chạy chỗ này lại chạy chỗ khác,

đôi chân mũm mĩm mỗi phút chắc cũng phải đi được một dặm ấy chứ.
Thằng bé là nguồn vui mỗi ngày của chị, em à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.