GIÓ MÙA HÈ - Trang 120

“Ngài ấy làm sao cơ?”

“Pauline Perkins phải lòng ngài ấy.”

“Pauline?” Pauline từ trước vẫn là một cô nàng thô kệch quá mức, cao,

gầy giơ xương, nhưng lại cực khỏe. Cô ta có mái tóc vàng với từng lọn
xoăn tít, khuôn mặt mụn dày đặc như tàn nhang. Cha cô ta, Zachariah
Perkins là chủ tuần báo The Gazette của No Name.

“Vậy ngài ấy có đáp lại tình cảm của cô ta không?” Caitlin phá ra một

tràng cười vang. “Không”, chị nói, giọng như hết hơi. “Nhưng Pauline
không chịu từ bỏ. Tuần trước, cái này chị nghe được từ một nguồn rất đáng
tin cậy nhé, cô ta dồn ngài ấy vào nhà kho trong nhà thờ rồi hôn ngài ấy.”

“Kể cả khi ngài ấy không muốn hả?”

“Ừ, mà còn tệ hơn ấy chứ. Charlene, mẹ cô ta bắt gặp cảnh đó và cũng

hùa theo con gái mình. Bà ta buộc tội ngài Hannibal đã làm ảnh hưởng đến
danh tiếng của cô con gái và yêu cầu ngài ấy phải lấy Pauline.”

Charlene Rayette Perkins có thể coi như một bản sao của Pauline lúc

về già. Ngày trước, Rachel vẫn thường sợ sệt bà ấy vì vẻ mặt lúc nào cũng
cau có và cách nói chuyện như muốn cắn xé người khác của bà.

“Rồi ngài Hannibal làm thế nào?”

“Dĩ nhiên là từ chối rồi. Ai mà muốn dây vào cái cô Pauline đó chứ?”

Rachel bật cười và lắc đầu. “Lạy Chúa, không đời nào. Chị ta ngày

trước cứ thích đè ngã em vào giờ ra chơi. Em cũng chẳng ưa gì chị ta.”

“Ừ, cô ta tự hạ thấp mình mà cuối cùng vẫn không nhận được điều gì

tốt đẹp. Ngài Hannibal là một người đàn ông rất khá. Đẹp trai, cao ráo, với
mái tóc vàng hoe và đôi mắt xanh dương đầy thiện cảm.” Caitlin nháy mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.