GIÓ MÙA HÈ - Trang 122

trăm sáu mươi mẫu? Ngay cả khi có thêm phần đất mở rộng để chăn thả gia
súc, em nghĩ đó vẫn là một vố rất đau nếu so với niềm hy vọng ngày nào đó
sở hữu một phần trang trại rộng lớn mà bà ta đã cống hiến gần như cả cuộc
đời.”

“Anh cá là ông bố nhà đó chắc sẽ chẳng thể mở rộng được mảnh đất

ban đầu ra đến như thế này nếu như không có sự chung sức của mấy người
con.”

“Nhà đó trước kia chỉ có hai người con là Amanda và em trai bà ấy,

Peter James. Người mẹ tên Martha mất sớm ở tuổi hai mươi bảy, lúc ấy
Amanda mới lên tám còn Peter thì lên sáu. Ông bố Luther không bao giờ đi
bước nữa.”

“Vậy là chỉ còn lại Amanda và cậu em Peter giúp bố mình chèo chống

trang trại.”

David gật đầu. “Theo lời ông Doc kể thì Peter thừa hưởng thể chất yếu

ớt của mẹ, vậy nên phần lớn công việc đều đặt lên vai Amanda.”

“Thế nhưng cuối cùng quyền thừa kế trang trại lại hoàn toàn thuộc về

người em?”

“Phải. Hơn nữa, Doc Halloway khăng khăng là Amanda sau đó vẫn

hết lòng vì gia đình và tiếp tục làm việc tương đương một người đàn ông,
bà gánh hầu hết những phần việc vất vả vì Peter vốn dĩ không được khoẻ
mạnh cho lắm.”

Joseph lắc đầu. “Peter, ông ấy là bố của Henry Hollister, đúng

không?”

David gật đầu. “Và ông ta cũng chỉ sống được thêm mười chín năm

sau khi Luther mất. Lúc ông ta chết, hình như khoảng sáu mươi tuổi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.