GIÓ MÙA HÈ - Trang 121

“Không phải chị có ý gì đâu, em cũng hiểu mà. Trong mắt chị chỉ có Ace
thôi.”

Rachel chẳng thể nhớ được trước kia có bao giờ chị được hạnh phúc

như thế. “Anh ấy đối xử với chị tốt chứ, chị Caitlin?”

Caitlin nhìn Rachel với ánh mắt mơ màng. “Tốt với chị? Anh ấy coi

chị như bà hoàng ấy, Rachel. Chị yêu anh ấy còn hơn cả cuộc sống này, thật
đấy.”

Trên đường đến chỗ của Amanda Hollister, Joseph và David chọn đi

đường vòng qua thị trấn bằng cách cưỡi ngựa qua những rặng cây bị tật
nhìn như chổi gà, qua những thảm hoa cỏ dại mới chớm nở và nhiều dải đá
dài đến ngán ngẩm.

Mùa xuân đang ùa về trong không khí, mặc dù những cơn gió tháng

Ba hiện giờ vẫn còn đủ lạnh khiến hai người đàn ông không khỏi rùng
mình. Joseph nhiều lần định quay người lấy áo khoác đang để sau yên
ngựa, nhưng mỗi lần như thế cơn gió lại bất ngờ dịu đi.

Cổng chính trang trại của Amanda Hollister nhìn chẳng có gì là hoành

tráng, chỉ có độc một dòng chữ mang tên bà, kế đó là từ “TRANG TRẠI”.
Khi hai anh em men theo con đường đất tiến về phía ngôi nhà, Joseph nhìn
bao quát một lượt diện tích đồng cỏ bên trong hàng rào, cố đoán xem đất
đai của người phụ nữ này rộng bao nhiêu.

“Có vẻ như bà ấy cũng không có nhiều đất lắm”, hắn buông một câu

nhận xét.

“Còn một phần tư đất nữa không có rào chắn”, David đáp lại. “Tối qua

khi đến trụ sở tòa án em có nhìn qua chứng thư về bà ta, cả vài bản báo cáo
lợi tức nữa. Em đang nghĩ câu chuyện về vụ xích mích giữa bà ta và Henry
rất có thể là thật. Hẳn là phải khó chịu lắm khi bị chính em ruột của mình
tước quyền thừa kế. Hai ngàn mẫu đất so với diện tích vỏn vẹn chỉ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.