GIÓ MÙA HÈ - Trang 131

“À, vậy là trọn vẹn hai phần. Khởi đầu như thế là khá đấy. Ở đây tôi

chỉ có một trăm sáu mươi mẫu, nhưng thêm phần diện tích chăn thả mở
rộng cũng đủ để ngăn sói vào nhà.” Bà thở dài, rồi lại mỉm cười. “Một thời
gian nữa anh sẽ có thể mua thêm nhiều đất, Joseph ạ. Ở vùng này, hai phần
đất là đủ để kiếm sống, nhưng nếu muốn khá hơn anh phải mở rộng diện
tích ra.” Bà vẫy vẫy bàn tay gầy guộc nổi đầy gân xanh. “Đừng lo. Có
người chăm chỉ thì cũng có kẻ lười biếng, mà lười biếng thì không thể tồn
tại ở đây, trong môi trường khắc nghiệt đòi hỏi phải lao động vất vả như thế
này.”

Ấn tượng ban đầu của Joseph về người phụ nữ này vẫn không thay

đổi. Hắn không thể không thích tính cách của bà. Tự dưng hắn ước mình
không phải gặp bà trong hoàn cảnh này, với mục đích chất vấn bà về cái
chết của gia đình Hollister và vụ Darby bị bắn lén ngày hôm qua, như thế
bọn họ sẽ có thể cùng nhau trao đổi về kỹ thuật chăn nuôi. Hắn cảm giác
chỉ một ngón tay của bà thôi cũng chứa đựng nhiều kiến thức lẫn kinh
nghiệm hơn tất cả các bộ phận trên cơ thể to xác của hắn cộng lại.

Trong khi bà bận rộn pha cà phê, bầu không khí trong nhà cũng đỡ

gượng gạo hơn hẳn. Amanda ngồi lại trên ghế, nhìn David hồ nghi và nói:
“Vậy, anh bạn trẻ, đến lúc nói ra mục đích của chuyến viếng thăm này rồi
đấy. Tôi có thể giúp gì cho anh?”.

David ngồi trên chiếc sô-pha bọc da màu đỏ, người hơi đổ về đằng

trước, cậu cong khuỷu tay tựa vào đầu gối, các đầu ngón tay chạm vào
nhau theo hình chữ V.

“Bà đã nghe đến vụ nổ súng ngày hôm qua chưa?”

“Nổ súng?” Amanda liếc nhìn Joseph. “Không, tôi chưa nghe thấy ai

nói gì cả. Có phải tối qua người của tôi đã lên thị trấn gây rối không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.