GIÓ MÙA HÈ - Trang 144

“Đầu tiên là những tấm sắt rắn, ốp vào cả hai mặt trong ngoài mỗi

cánh cửa, chúng sẽ được đặt ngang tầm ngắm súng của người bình thường.
Kể cả đạn súng săn cũng không thể xuyên thủng được sắt. Như vậy, nếu
thực sự có ai đó muốn phá cửa vào, hắn sẽ phải loay hoay khá lâu trước
cánh cửa sắt.”

“Vâng”, cô thừa nhận, “Tôi nghĩ chúng sẽ có ích”.

“Tôi cũng đang nghĩ đến việc lắp thêm vài thanh sắt nữa, kiểu như các

chấn song trong nhà tù ấy, một thứ gì đó có thể giúp rào kín mặt ngoài mỗi
cánh cửa để tăng thêm độ an toàn. Cô có giấy vẽ và bút chì không?”

“Có.” Rachel rời đi một lúc rồi quay trở lại với giấy bút trên tay. Cô

đưa đồ cho hắn, rồi đứng cạnh lỗ hổng nhìn hắn phác thảo ý tưởng trong
đầu. Xong Joseph cho cô xem bản vẽ, nói: “Nếu tìm được vài cái bu lông
dài, tôi sẽ đóng chặt chúng vào vách tường rồi chặn những cánh cửa từ bên
trong. Như vậy người khác nếu muốn vào sẽ buộc phải phá cửa, mà kể cả
hắn có dùng đến cưa đi chăng nữa cũng chưa chắc có thể làm đứt được dù
là một đoạn thanh sắt chắn bên ngoài”.

“Như vậy chắc chắn sẽ an toàn hơn”, cô tán thành. “Hơn thế nữa,

những cánh cửa chặn cũng có thể được mở ra từ bên trong. Caitlin rất muốn
được đến đây thăm cô thường xuyên, chị ấy thích ghé chỗ này chỗ khác
mỗi khi có thời gian rảnh, mà hiện tại chị cũng chỉ có một người bạn thân
tên Bess.”

Mắt Rachel sáng bừng. “Là cháu gái của Doc, Bess Halloway?” “Phải,

nhưng hiện giờ họ của cô ấy không phải Halloway nữa.”

“Lúc nãy Caitlin cũng có nói với tôi là chị ấy đã kết hôn.” Joseph gật

đầu. “Với Bradley Thompson.”

“Cha mẹ anh ấy vẫn duy trì cửa hàng bán đồ khô chứ?”, Rachel hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.