GIÓ MÙA HÈ - Trang 180

Rachel. Nếu cô thấy như vậy là điên, thì chắc chẳng ai trong chúng ta bình
thường.”

Nước mắt của cô lặng lẽ rơi.

“Đừng khóc. Tôi đang cố làm cô dễ chịu hơn, chứ không muốn tình

hình càng thêm tồi tệ.”

Rachel cười qua làn nước mắt, vì quả thực, hắn làm cô thấy dễ chịu

hơn nhiều. Joseph Paxton, sợ ma. Thử tưởng tượng mà xem. “Tôi không
khóc”, cô chống chế.

Hắn đưa ngón cái lên gạt nước mắt trên má cô. “Đây không phải nước

mắt thì là gì?”

“Có lẽ mái nhà bị dột”. Cô hít một hơi, run rẩy. “Ma ư?

Tôi còn chưa từng nghĩ đến ấy chứ.” Hắn nhún vai. “Tôi tin vào Chúa

và cũng tin có cuộc sống vĩnh hằng. Làm sao có thể tin như vậy mà lại phủ
nhận rằng không có ma quỷ chứ? Theo tôi nghĩ thì điều đó là không thể.
Nếu như thế giới chúng ta đang sống có người tốt và người xấu, vậy theo lý
mà nói, thế giới bên kia cũng phải có những linh hồn lương thiện và cả ác
quỷ, mà như thế thì người xấu sau khi chết đi sẽ vẫn giữ linh hồn xấu xa.
Vậy sẽ thế nào nếu những linh hồn xấu đó vẫn còn lởn vởn và không chịu
xuống địa ngục? Là tôi thì tôi sẽ không đời nào chịu chui xuống đó.”

“Nghĩa là anh tin những linh hồn xấu đáng nhẽ phải bị đày xuống địa

ngục thỉnh thoảng vẫn ở lại trên này sao?”

Khuôn mặt láng màu đồng của hắn sậm lại vì xấu hổ. “Ừ, cứ nghĩ thế

tôi lại sợ chết khiếp.”

Rachel không tưởng tượng ra được, một người như Joseph khi sợ một

thứ gì đó thì sẽ như thế nào. “Thật hả?”, cô hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.