GIÓ MÙA HÈ - Trang 191

nhỉ? Hắn nhớ được mới lạ. Chuyện giữa bọn họ không quan trọng ở cái tên,
thậm chí cũng chẳng được coi là bạn bè. Hắn có nhu cầu cần được thỏa
mãn và cô ta làm hắn hài lòng, với một cái giá nhất định. Đó thực chất là
loại giao dịch thuần túy, mà cũng kinh tởm như vậy đấy.

Joseph đờ người. Kinh tởm? Hắn bắt đầu thấy như thế từ bao giờ vậy?

Cái gì gọi là kinh tởm, khi hai con người chỉ đơn giản giống như gãi ngứa
cho nhau? Chẳng có lý gì. Vậy tại sao hắn bỗng dưng cảm thấy tội lỗi?

Thọc tay vào lon ngũ cốc, hắn bực bội vung tay, ném thức ăn ra mạnh

đến nỗi lũ gà phải sợ hãi vừa kêu quang quác vừa chạy tán loạn. Khỉ thật.
Cô đang làm rối tung suy nghĩ của hắn, khiến hắn phải nghi ngờ cả bản
thân và cách sống của hắn từ trước đến nay, tất tần tật. Như với ngôi nhà
hắn đang ở chẳng hạn. Trước khi gặp cô, hắn thấy nhà mình chẳng vấn đề
gì. Còn giờ đây, hình như hắn đã quen mắt với mấy thứ như thảm, khăn lót
và đồ trang trí linh tinh trong nhà cô, đến nỗi bắt đầu có ý nghĩ nhà hắn
cũng cần có bàn tay thu xếp của một người đàn bà.

Thế là thế quái nào chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.