GIÓ MÙA HÈ - Trang 192

CHƯƠNG MƯỜI

Ba mươi phút sau, khi Joseph vừa đút nửa miếng bánh quy mềm phủ bơ
vào miệng, hắn phải thừa nhận là nó ngon hơn bất cứ món bánh nào trên
đời và chợt nhận ra rắc rối của mình nằm ở đâu. Bởi vì, hắn đã tìm thấy
một người phụ nữ hoàn hảo.

Tuy nhiên, phát hiện này chẳng khiến hắn vui vẻ gì nhiều. Hắn không

cần một người đàn bà. Mà không, hắn cần đàn bà. Có thằng đàn ông tâm
sinh lý bình thường nào lại không cần đàn bà cơ chứ? Có điều, hắn muốn
không phải chỉ một. Hắn thích thật nhiều đàn bà, những cô đầy đặn, những
cô mảnh mai, những cô ngực to cũng như ngực nhỏ, những cô cao lớn hoặc
nhỏ nhắn, sôi nổi và u buồn. Luôn luôn là số nhiều.

Nhưng vừa nhìn thấy Rachel, hắn lập tức quên béng mất cái quan

điểm số nhiều đó. Cô quá đẹp, quá ngon lành, hoàn hảo đến không tưởng,
với những món ngon khó cưỡng, biết chơi poker và lại còn yêu chó nữa
chứ.

Giống như cô được sinh ra để chụp bẫy hắn vậy.

Hắn chậm rãi nhai và dán mắt vào mông cô. Chắc chắn cái kiểu cong

người như thế kia là cố ý. Hắn biết cô cố ý làm vậy. Chẳng có người phụ nữ
đoan trang nào lại phơi bày bộ mông của mình trước mặt đàn ông như thế
kia, chỉ để mở cửa lò nướng, rồi lau sạch một chút mỡ nhỏ giọt. Cô lại còn
đung đưa ngay trước mũi hắn nữa chứ. Thế có khác nào một lời mời trắng
trợn? Nào, lại đây mà thưởng thức em đi. Hắn đâu có dại. Đằng sau lời mời
mọc đó là hôn nhân, là trách nhiệm và không còn chơi bời cả đêm vào mỗi
tối thứ Sáu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.