GIÓ MÙA HÈ - Trang 195

ngón tay vào miệng, móc miếng bông ra, sau đó chạy về phía bồn rửa, bắt
đầu nhổ nước bọt liên tục. “Cái quái gì thế hả? Á, chết tiệt! Đau quá”.

“Sẽ chỉ đau một lúc thôi mà.”

Nói thì dễ lắm. Cô có phải chịu cơn đau chết tiệt từ hàm buốt lên đến

tận óc như hắn đâu. Từ bé đến giờ, hắn chưa bị đau răng hay sâu răng gì
hết, nhưng nhờ có cô, giờ hắn bị nặng thật rồi. “Cô biết là nó sẽ đau hả?
Chết tiệt, sao không nói trước với tôi?”. Hắn chọc chọc nhẹ cái răng. Sâu
răng ấy hả?

Hắn luôn tự hào vì mình có hàm răng hoàn hảo. “Đau khủng khiếp.

Tôi có một cái răng sâu thật rồi đây này.”

“Anh cần phải giữ miếng bông đó thêm vài phút nữa, thật đấy.”

Joseph vốc một ít nước lên súc miệng. Cuối cùng cơn đau cũng đã

giảm bớt. “Không, cảm ơn. Chữa còn đau hơn không chữa ấy.”

“Nhưng như thế mới có tác dụng”, cô cố thuyết phục hắn. Cơn đau đã

dứt, ở tất cả các bộ phận trên cơ thể hắn, Joseph chùi miệng vào ống tay áo
sơ mi, rồi quay người lại nhìn cô đầy cảnh giác. Old Glory của hắn cuối
cùng cũng xìu xuống và an phận dưới lớp vải quần. “Đã đỡ hơn rồi”, hắn
cam đoan với cô.

Rachel nở một nụ cười hạnh phúc. “Đó, anh thấy chưa? Lần nào

Darby bị đau răng cũng đều trị như thế mà.”

Joseph đã quen ngày nào cũng phải luôn chân luôn tay nên không chịu

được cảnh cứ phải ngồi mãi một chỗ, vậy nên, hắn quyết định giúp Rachel
làm bếp. Bánh mì và bơ trước kia hắn đã làm vô số lần, nhưng pho mát thì
đây là lần đầu tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.