GIÓ MÙA HÈ - Trang 196

“Cái này cũng thú vị đấy”, hắn nhận xét khi trông chừng một nồi sữa

lớn đang đun trên bếp lò, còn Rachel thì đang bận rộn tíu tít xung quanh
hắn. Cô đã cho vào nồi sữa một phần tư thìa chất mồi và trong khi chờ sữa
chín tới họ tranh thủ khuấy bơ. Bây giờ hỗn hợp sữa sẽ phải được đun nóng
tới một nhiệt độ nhất định, sau đó, cô sẽ cho vào nồi chất lên men để làm
nó đông đặc lại. “Cái này lúc làm xong sẽ có vị gì nhỉ?”

Cô nhẹ nhàng cười. “Ừm, tôi hy vọng nó sẽ có vị giống với món pho

mát dày.”

Hắn bật cười. “Ý tôi là lúc nó chưa lên men đủ cơ.” “Pho mát khi chưa

đủ độ sẽ không ngon lắm, chỉ là một hỗn hợp sữa đông đặc đã được rút hết
nước và có vị hơi mặn thôi.”

Rachel nhìn nồi sữa xem đã đủ độ nóng chưa, rồi cho thêm một ít chất

lên men đã hòa tan trong nước. Khuấy một chút, họ nhấc nồi sữa đặt bên
cạnh bồn rửa. “Giờ chúng ta phải chờ khoảng bốn mươi lăm phút nữa cho
đến khi sữa đông lại.”

Một lần nữa, Joseph lại chẳng biết làm gì ngoài ngồi nghịch ngón tay

cái của mình. William Shakespeare nói đúng, hắn kết luận. Mơ mộng là con
đẻ của những cái đầu nhàn rỗi. Vì thế, lúc này hắn mới chẳng thể rời mắt
khỏi Rachel, vừa nhìn ngắm, vừa mường tượng đến những chỗ mà lý trí
của hắn không cho phép. Nếu hắn hôn cô lần nữa, liệu cô có nhiệt tình đáp
lại hắn như hôm trước không nhỉ? Và sẽ mê người như thế nào, nếu như
hắn cởi bỏ nút áo sơ mi bó sát kia, để được chiêm ngưỡng bầu ngực mềm
mại, tròn đầy của cô?

Cuối cùng, Joseph đành phải với lấy quyển sách đang mở sẵn trên bàn

để chuyển hướng suy nghĩ. “Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn
à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.