GIÓ MÙA HÈ - Trang 203

“Chẳng cần nói cũng biết anh đang ám chỉ điều gì. Anh nghĩ em

không biết trong đầu anh đang nghĩ gì chắc.”

Joseph giận dữ bước xuống thềm, dùng chân dẫm nát điếu thuốc, rồi

ném cho ông anh một cái liếc bực bội. “Anh biết chắc chắn mình đang ám
chỉ điều gì, đừng có bịp em.”

“Không, anh có biết gì đâu.”

Joseph chẳng thèm đôi co thêm với ông anh mà đi thẳng đến nhà kho.

Hắn vẫn nghe thấy tiếng bước chân Ace theo sau mình. “Nhiệm vụ của anh
là ở đó canh chừng ngôi nhà”, hắn quay lại, nói với giọng gắt gỏng.

“Anh ở đây quan sát ngôi nhà cũng có sao đâu.”

Joseph đi vào trong kho. Vài phút sau, hắn đi ra, dắt theo hai con

ngựa, Ace muốn giúp đóng chúng vào xe chở hàng. Khi hai người một
trước một sau đóng yên hai con ngựa, Ace lên tiếng hỏi, “Em yêu cô gái đó
rồi hả, Joseph?”.

Câu hỏi khiến cơn giận của hắn bùng nổ. “Không, em không yêu cô

ấy!”, Joseph nhận ra mình nói gần như hét vào mặt anh trai, hắn lại càng
điên tiết. “Rồi nhé, cuối cùng anh cũng chịu thừa nhận!”. Từ sau mông con
ngựa thiến, hắn chỉ một ngón tay vào khuôn mặt ngăm đen của Ace cảnh
cáo. “Đừng bao giờ có cái ý nghĩ đó, anh nghe chưa? Anh mới là kẻ si tình
trong gia đình này, không phải em. Em thích tìm vui ở bất cứ nơi nào em
muốn rồi đi tiếp, trước giờ vẫn thế và sau này cũng sẽ không thay đổi.”

“Bình tĩnh nào, cậu bé, cũng phải có ngoại lệ chứ.” Joseph nghiến

răng nuốt nước bọt và lại cắn vào lợi một lần nữa. “Không đời nào.” Hắn
tung người ngồi lên xe ngựa, bắt lấy dây cương và đạp nhả phanh. “Em sẽ
gặp anh khi nào quay trở lại. Hy vọng đến lúc đó anh sẽ có thể suy nghĩ
tỉnh táo hơn một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.