GIÓ MÙA HÈ - Trang 223

thực tế là không, cha thì ghét bỏ tôi vì đã đem lại nhục nhã, bôi nhọ danh
dự cả gia đình và làm nhơ bẩn cái tên cao quý của ông.”

“Ông ấy cũng quá nhẫn tâm rồi.”

“Ông ấy đúng là một người cha nghiêm khắc. Từ khi mẹ qua đời, ông

ấy gần như suy sụp và thay đổi hẳn. Khi tôi quay trở về nhà, sau khoảng
thời gian mang bầu rồi sinh đẻ, ông gọi tôi vào nhà kho, sau đó truyền đạt
một tối hậu thư. Ông nói dứt khoát rằng, nếu muốn ở lại trang trại, tôi phải
thề sẽ không bao giờ tiết lộ sự nhục nhã của mình cho bất cứ ai.

Vì thế, nên khi được Darby hỏi cưới, tôi đã từ chối mà không đưa ra

được lý do thực sự. Tôi chỉ nói mình không thể và để ông ấy tự đoán câu
trả lời.” Mắt bà lại đong đầy nước. “Đến cuối cùng, ông ấy lại hiểu nhầm
tôi, nghĩ là tôi không có tình cảm với ông ấy. Đó cũng là khi mối quan hệ
của chúng tôi đổ vỡ, chôn vùi tất cả những điều tốt đẹp đã có giữa hai
người.

Ông ấy vẫn làm việc cho cha tôi, sau đó chuyển đến vùng đất

Colorado này cùng cả gia đình, nhưng ông ấy luôn luôn lảng tránh tôi. Có
lẽ, càng ở gần tôi càng khiến ông ấy đau khổ.”

“Tại sao bà lại kể với tôi tất cả những chuyện này?”, Joseph khó hiểu.

Bà nhìn thẳng vào mắt hắn. “Để anh biết rằng, tôi không bắn Darby

McClintoch. Và em trai anh, David, nên tập trung vào điều tra kẻ giết
người thực sự, chứ đừng mất thời gian đoán già đoán non về tôi làm gì.”

Lý do này nghe có vẻ thỏa đáng với Joseph. “Vậy theo bà thì ai có thể

làm ra chuyện này?”

Amanda thở dài. “Tôi chẳng nghĩ ra ai cả. Darby vẫn luôn tận tụy và

trung thực như lần đầu chúng tôi gặp nhau, vào bốn mươi hai năm về trước.
Thực sự, tôi không tin người như ông ấy lại có kẻ thù.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.