GIÓ MÙA HÈ - Trang 239

là người lạ. Cậu ta là em trai của Joseph, là em chồng của Caitlin. Rachel
cảm giác giống như cô đã quen biết người này rồi.

Khi David bắt đầu cắm cúi vào bữa ăn, Rachel cũng đến ngồi cùng hai

người. Joseph đã hết chủ đề để nói nên cũng im bặt. Khi cô ngồi đối diện
với hắn, Joseph đẩy cuốn Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer về phía
cô. “Đọc cho chúng tôi nghe đi nào, cô gái. David cũng chưa nghe truyện
này bao giờ.”

“Nhưng hai chúng ta đã đọc qua đoạn đầu rồi còn gì”, cô phản đối.

“Nhưng bây giờ mới đến đoạn hay”, Joseph vặn lại. “Tin tôi đi, cậu ấy

sẽ thích nó.”

Rachel vuốt thẳng các trang sách và bắt đầu đọc. Trong không gian

tương đối tĩnh lặng, cô có thể nghe thấy tiếng quai hàm David vang lên
chóp chép hệt như Joseph lúc nhai thức ăn và một cảm giác yên bình thật
dễ chịu bao trùm xung quanh cô.

Lúc này Tom đang lén rời khỏi đảo Jackson trong đêm tối để về nhà

và viết một bức thư cho dì Polly, để cho bà biết nó vẫn còn sống. Thế
nhưng khi vừa bước chân vào nhà, Tom nghe thấy tiếng dì của nó cùng với
bà Harper đang bàn bạc chuyện nên chôn cất nó như thế nào. Thế nên nó
đành quay trở về hòn đảo, ở đây nó và mấy đứa bạn quyết định sẽ quay lại
thị trấn để tham dự lễ tang của chính mình, rồi mới cho mọi người biết bọn
nó còn sống.

Rachel dừng lại để lật sang trang khác, cô phát hiện lúc này David đã

bỏ dở cả bữa ăn của mình. Cô ngước lên, thấy cậu đang nhìn chằm chằm
vào mình, cô hỏi cậu, “Có phải đồ ăn mất ngon rồi không?”.

David giật mình tỉnh lại và bắt đầu cắm cúi ăn lần nữa. Khi hai má đã

nhét đầy những thịt, cậu nói, “Không phải, thưa cô. Đồ ăn rất tuyệt. Là vì
tôi chẳng bao giờ nghe nói có ai lại đến tham dự lễ tang của chính mình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.