GIÓ MÙA HÈ - Trang 253

“Và đó là?”

“Amanda đã có lúc điên tiết đến mức tưởng chừng như có thể cầm

súng bắn Henry, nhưng bà ấy yêu thương Marie và sẽ chẳng bao giờ làm
hại đến một sợi tóc của mấy đứa trẻ. Rachel lại càng không thể. Bà ấy coi
con bé như con gái mình. Rachel giống hệt Amanda, anh cũng thấy rồi
đấy.”

Phải, Joseph cũng nhận ra điều này.

“Trước khi Rachel bắt đầu chọn cách sống lẩn tránh sau những bức

tường, con bé và Amanda thân nhau như hình với bóng. Cả hai đều rất xinh
đẹp và đặc biệt can đảm. Rachel thì luôn làm mẹ nó phải đau đầu. Marie
muốn con bé mặc những bộ váy lộng lẫy có phủ ren, nhưng lần nào cũng bị
con bé phá hỏng, vì Rachel thích quanh quẩn ngoài sân nuôi gà vịt hơn là
trong phòng khách. Hồi đó tôi còn nghĩ Amanda coi con bé là con gái mình
thật. Bà ấy bị mất đứa con khi còn là một cô gái ngây thơ ở Kentucky. Tôi
không nghĩ có khi nào bà ấy thôi day dứt về chuyện đó.”

“Ai nói với ông chuyện này?”, Joseph buột miệng hỏi.

Darby nhìn lại hắn tò mò một lúc thật lâu. “Tôi đã ở đó mà, con trai.

Vấn đề là làm sao cậu biết được?” “Amanda.”

Darby hơi cau mày. “Là bà ấy nói hả? Trong từng ấy năm, tôi chưa

từng nghe bà ấy nhắc đến chuyện đó bao giờ.”

“Bà ấy đã từng thề với cha sẽ không bao giờ nói với ai cả”, Joseph cho

lão biết. “Ông ta yêu cầu bà ấy phải im lặng nếu như muốn được ở lại trong
gia đình.”

Darby nhắm chặt hai mi mắt. “Lão già khốn nạn vô lương tâm. Hóa ra

chính vì thế mà bà ấy chẳng bao giờ nói với tôi lời nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.