GIÓ MÙA HÈ - Trang 256

“Ông không thể dậy được”, Esa khăng khăng. “Doc nói thế. Phải nằm

nghỉ ít nhất hai tuần.”

Darby quăng đôi chân dẻo dai của mình xuống một bên giường, lão

vừa ôm lấy eo, vừa ném cho Esa một cái nhìn nảy lửa. “Tôi chẳng quan tâm
lão Doc nói gì. Mang quần của tôi lại đây nào chàng trai.”

“Darby”, Joseph cố khuyên can, “ông không thể làm thế được. Vết

thương sẽ lại chảy máu mất. Sau này sẽ còn đủ thời gian để mà…”.

“Đừng nói chuyện thời gian ở đây. Cơn sốt chết tiệt đó làm tôi suýt

chết đấy. Nếu như nó quay lại thì sao? Tôi phải đi nói với bà ấy ngay bây
giờ. Để bà ấy biết, tôi cũng yêu bà ấy. Tôi không thể mang nó xuống mồ
được, con trai ạ. Bà ấy cần phải biết cảm giác của tôi ngay lúc này.”

Joseph hiểu nỗi gấp gáp của Darby cũng như hành động tưởng như

điên rồ của lão, xuống giường, tự mình mặc đồ và cố gắng để cưỡi ngựa.
Lão đang rất nghiêm túc. Một tuần trước đây, có lẽ hắn sẽ nghĩ lão bị điên,
nhưng đó là khi hắn chưa gặp Rachel.

Nghĩ một lúc hắn nói, “Nếu ông nhất quyết muốn gặp Amanda, Darby,

tôi sẽ đi gọi bà ấy tới đây”.

Đôi vai căng cứng vì dùng lực của Darby dịu xuống một chút. “Tôi

muốn gặp bà ấy. Tôi yêu bà ấy bằng cả con người và trái tim này.”

“Vậy thì được. Tôi sẽ đi gọi bà Amanda. Ông không thể rời giường

được, nếu không, tôi e là chưa đến được chỗ bà ấy thì ông đã chảy máu đến
chết rồi.”

Darby ngẩng đầu lên nhìn hắn. “Anh chắc bà ấy sẽ đến?”

“Tôi biết bà ấy sẽ đến”, Joseph khẳng định với lão. Darby lúc đó mới

yếu ớt ngả người xuống gối. “Ừm, mẹ kiếp, vậy cậu đi ngay đi. Tôi phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.