GIÓ MÙA HÈ - Trang 287

CHƯƠNG MƯỜI BỐN

Jeb Pritchard hôi hám đến mức làm ô nhiễm cả phòng giam, đã thế gã lại
còn giãy giụa không thôi, nên David phải dọa bắn mới khiến gã im miệng
được. Billy Joe Roberts, viên trợ lý gầy gò và cao lêu nghêu của David thì
phấn khởi hệt như một đứa trẻ vào dịp lễ Giáng sinh, vì cuối cùng cũng có
một kẻ phạm tội bằng xương bằng thịt đầu tiên để tống vào nhà giam trống
không của gã.

“Anh có nghĩ mấy đứa con trai nhà Pritchard sẽ tìm cách giải thoát gã

ra khỏi đây không?”, Billy Joe hỏi David.

David cân nhắc câu hỏi của anh ta. “Hy vọng là không. Bằng không

tôi sẽ phải nhốt cả bọn họ lại nữa. Chỗ này đã đủ hôi hám lắm rồi.” Cậu
đưa một bàn tay về phía Joseph nói, “Cảm ơn nhé, anh trai. Ngày hôm nay
cũng khá thuận lợi đấy chứ. Chúng ta cũng chẳng phải lãng phí một viên
đạn nào”.

Joseph vừa bật cười vừa bắt tay cậu em. “Anh cũng mừng là vụ này ổn

thỏa. Với loại người như Pritchard, anh còn nghĩ sẽ phức tạp hơn nhiều cơ
đấy.”

Vài giây sau, khi hai người đã bò xa khỏi tầm ngắm của Jeb, David

mới ngoái đầu lại nhìn chiếc mũ của mình. Cặp mắt xanh của cậu sáng
quắc. “Viên đạn chết tiệt đó thiếu chút nữa thì làm nổ tung óc em rồi. Giờ
em lại phải lo mua một cái mũ mới, anh biết mấy thứ này tốn bao nhiêu
không?”

Trước đó, hắn và David đã lén lút đột nhập vào trang trại nhà

Pritchard, cả hai đều phải lợi dụng bụi rậm để che phủ cho tới khi tiến đến
gần ngôi nhà. Sau đó mỗi người nấp ở một bên cửa, sau lần đếm thứ hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.