GIÓ MÙA HÈ - Trang 302

bếp xuyên qua làn vải muxơlin càng làm nổi bật từng đường cong tuyệt mỹ
trên cơ thể cô. Joseph nghĩ thầm, liệu có phải, một trong những hình phạt
mà Đức Chúa Trời đã phải chịu đựng trong suốt kỳ tra tấn trên sa mạc
chính là một người phụ nữ xinh đẹp trong bộ váy gần như trong suốt giống
như thế này hay không.

“Joseph?”, cô khẽ gọi. “Anh còn thức không?”

Hắn nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ ngủ lại được ấy chứ. “Có, tình yêu à,

vẫn tỉnh lắm.”

“Chúng ta có thể nói chuyện một lúc không?”

Hắn gần như đã bật ra tiếng rên rỉ. “Chỉ khi nào cô kiếm được tấm

chăn nào đó choàng lên vai.” Để tôi không nhìn thấy cơ thể cô nữa. “Tôi
không muốn cô bị lạnh.”

Cô quay đi và trở lại với một tấm khăn quấn quanh người. Hắn vẫn

còn nhìn thấy đường nét đôi chân tuyệt đẹp của cô, nhưng ít nhất, các phần
khác cũng đã được che lại. Hắn nhớ đến hai đỉnh màu hồng tinh tế nơi bầu
ngực cô và rồi cơ thể hắn lại bắt đầu trở nên căng cứng.

Cô ngồi xuống, dựa người vào ngưỡng cửa, lưng tựa vào phần khung,

hai đầu gối gập sát vào trong ngực.

“Vậy, cô muốn nói chuyện gì nào?” Như thể hắn không biết ấy. Phụ

nữ hắn đã từng thân mật, dù ở mức độ nào, tất cả đều muốn nói về chuyện
đó sau khi xong việc, nhất là khi chuyện hợp tác không được suôn sẻ cho
lắm. Tuy nhiên, những trường hợp xấu như thế cũng hiếm khi xảy ra.

“Chuyện gì cũng được”, cô thì thầm, câu trả lời làm hắn ngạc nhiên.

“Tôi không ngủ được.”

Joseph hiểu vấn đề của cô. “Cái gì cũng được hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.