GIÓ MÙA HÈ - Trang 318

“Tình yêu à, đừng làm thế với tôi chứ. Thế này tôi không vào được.”

Cô chùi má mình một lần nữa rồi lên tiếng. “Tôi đến đây.” “Sao lại

khóc rồi?”, hắn nói vọng vào. “Cô đã nhìn thấy khu vườn xinh đẹp ngoài
kia chưa?”

Rachel tiến đến gần cánh cửa, vừa đi vừa sụt sịt, rồi vật lộn đút chiếc

chìa vào trong ổ khóa với đôi bàn tay run run. Ngay khi cánh cửa nhà bếp
bật mở, Joseph nhanh chóng lách người vào trong phòng. Hắn cầm lấy
chiếc chìa khóa trên tay cô và khóa song sắt lại. Rồi hắn đóng cửa và gạt lại
thanh chặn thật cẩn thận.

“Gì vậy?”, Joseph nhét chìa khóa vào túi váy cô và kéo cô vào lòng.

“Đừng khóc, cô gái. Cô nên vui mới phải chứ?”

Thật tuyệt khi được ở trong vòng tay Joseph lần nữa. Suốt hai tuần

qua, hắn gần như tránh không chạm vào cô lần nào, chỉ thỉnh thoảng tình
cờ chạm tay hay tương tự thế. Hắn cũng không đồng ý ngủ trong nhà vệ
sinh của cô nữa.

“Joseph, ôi, nó quá đẹp.”

“Vì vậy mà cô khóc hả?”

Joseph đỡ lấy đầu cô bằng một bàn tay to và cứng cáp. Rachel tựa thật

chặt vào đôi vai vạm vỡ của hắn và thưởng thức cái cảm giác thật dễ chịu
lúc này đây. Cô ước gì khoảnh khắc này có thể kéo dài mãi mãi, rằng hắn
sẽ không bao giờ đẩy cô ra và để cô hoài niệm một mình. Joseph kéo cô
ngồi xuống sô pha, tay vẫn ôm chặt cô như trước.

“Được rồi, đừng khóc nữa. Tôi ghét nhìn thấy cô khóc lắm.”

Rachel run run thở hắt ra một hơi. Rồi cô nhắm mắt lại và ôm chặt lấy

hắn. Cô thích cái cách hắn ôm cô như thế này, khi cơ thể cứng rắn, mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.