GIÓ MÙA HÈ - Trang 341

“Khỉ thật.” Hắn giơ nắm tay gõ gõ lên cánh cửa bằng gỗ sồi đồ sộ.

“Rachel, em ở trong đó không sao chứ?”

Giọng cô lờ mờ vọng lại. “Em ổn. Caitlin và em chỉ đang nói chuyện

riêng một lát thôi.” “Nói chuyện gì?”

“Vài thứ.”

Vài thứ? Joseph thắc mắc. “Chuyện gì thế, em trai?” Joseph cau mày

nhìn Ace đang đứng trên bậc thềm cao nhất ngay gần hắn. “Rachel và bà xã
của anh đang tự nhốt mình trong nhà bếp. Rachel nói bọn họ cần bàn
chuyện riêng với nhau.” “Nói cái gì chứ?”

“’Vài thứ’, cô ấy nói thế đấy”, Joseph trả lời.

“Ồ, ra thế.” Ace bước hẳn lên hiên, đứng trước cánh cửa. “Caitlin?”,

anh gọi với vào. “Anh nói chuyện với em một lát được không, em yêu?”

“Không phải lúc này”, Caitlin đáp. “Rachel và em đang nói chuyện.”

“Chết thật”, Ace cảm thán. “Gì?”, Joseph không hiểu.

“Họ đang nói chuyện riêng một lúc.” Ace lặp lại y chang lời cô.

“Biết là thế rồi. Nhưng chuyện quái quỷ gì mà quan trọng đến mức cả

hai phải trốn trong nhà bếp mà nói chuyện vào đúng lúc này?”

Ace thở dài một tiếng và đưa tay lên nhéo đầu mũi mình. “Chuyện

đêm tân hôn, anh đoán là thế”, anh đáp. “Mà tin anh đi, Caitlin không phải
là người thích hợp để dạy cho cô ấy biết phải làm những gì trong đêm đầu
tiên đâu.”

Joseph ném một cái nhìn lo âu về phía cánh cửa. “Thật hả?” Ace

nghiêng người về phía hắn gần đến mức hai chóp mũi họ gần như chạm
nhau. “Em có nhớ, ngày đó anh đã phải mất bao nhiêu thời gian mới đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.