GIÓ MÙA HÈ - Trang 406

Rachel thở dài. “Em còn nhớ lúc Ray đến làm việc cho Mannie. Bà rất

hay vỗ nhẹ vào vai cậu ta và vuốt ve mái tóc cậu ta nữa. Lúc đó em còn bé,
khoảng mười bốn tuổi, nhưng cũng thấy giữa hai người có gì đó là lạ. Tuy
nhiên em cũng chỉ nghĩ có lẽ vì bà ấy rất quý cậu ta mà thôi.”

“Còn hơn thế. Cậu ta là con trai bà ấy và bà thực sự yêu thương con

trai mình.”

“Vậy mà bà ấy chưa từng kể với ai sao?”

Joseph lùa tay vào mái tóc. Vài sợi rớt trên vai hắn, óng ả, lấp lánh

như sợi vàng. “Darby vừa cưỡi ngựa đến chỗ bà ấy cách đây không lâu.
Bây giờ hẳn là ông ấy cũng đã biết toàn bộ câu chuyện từ Amanda và ông
ấy muốn anh biết trước, để có thể giải thích tất cả cho em khi em tỉnh lại.”

Rachel thăm dò ánh mắt hắn. “Chuyện tệ lắm hả?”

“Nói chung bà Amanda cũng không phải hoàn toàn không hay biết

chuyện gì. Để anh từ từ rồi kể, được không?”

Rachel gật đầu.

“Nhiều năm trước đây, khi Amanda vẫn còn là một cô gái trẻ, bà

thường lui đến một nơi trong trang trại Bar H để có thể ở một mình. Luther
Hollister, ông cố nội của em và cả ông nội em Peter đối xử với bà ấy không
được tốt lắm. Họ chưa từng tha thứ cho bà vì đã không chồng mà có con.
Mỗi lần sự lạnh nhạt của những người trong gia đình lên đến đỉnh điểm, bà
ấy thường đến một nơi bí mật, đó là một cái hang bà đã tìm thấy trên dải đá
gần con lạch. Một buổi chiều, bà cầm theo một cây đèn và đi vào xem cái
hang đâm sâu như thế nào và rồi bà phát hiện có vàng lẫn trên những tảng
đá.”

“Bà ấy tức giận cha mình vì đã dọa sẽ gạt tên bà ra khỏi di chúc và

định không cho bà bất cứ thứ gì nên quyết định giấu nhẹm chuyện mỏ vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.