GIÓ MÙA HÈ - Trang 71

“Tôi xin lỗi, nhưng cô vừa nói gì?”

“Tôi nói tôi sẽ thỏa thuận với anh. Bữa tối đổi lấy tình hình của

Darby.”

Joseph đưa tay xoa bụng, đáp: “Cô Hollister, tôi quả thực đói đến nỗi

có thể ăn hết cả một con bò, nhưng tôi đã nói hết những gì cần nói với cô
rồi.”

“Ý anh là việc Darby bị bắn?” Cô hỏi, giọng cất lên the thé. “Anh

chắc có thể cho tôi biết nhiều hơn thế. Anh đã gọi bác sĩ Halloway chưa?
Ông ấy có gắp được viên đạn ra không? Chuẩn đoán thế nào? Ông ấy có
nghĩ là Darby sẽ... chết?”

Trước đó Joseph đã nói cho cô tất cả rồi. “Cánh cửa sau nhà cô dày

thật đấy. Tôi đoán những điều tôi nói lúc trước cô chẳng nghe được bao
nhiêu.” Hắn ngồi co chân trên sàn, hai cánh tay để lên đầu gối một cách
thoải mái rồi một lần nữa kể lại sự việc xảy ra chiều hôm đó, hắn bắt gặp
Darby nghiêng ngả trên yên ngựa đi đến trang trại của mình như thế nào, cả
việc hắn làm sao để cầm máu và đi gọi bác sĩ. “Doc Halloway nghĩ ông ấy
sẽ qua được. Viên đạn găm vào làm vỡ một hai cái xương sườn nhưng may
mắn là không trúng phổi và thận.”

“Vậy phải làm sao để giữ vết thương không bị nhiễm trùng chứ?”

“Doc đã dùng mật ong bôi lên miệng vết thương rồi.” “Mật ong?” Cô

lặp lại.

“Đúng vậy. Ông ấy nói mật ong có thể kháng vi khuẩn và có tác dụng

làm vết thương mau lành. Tôi thấy ông ấy bôi rất nhiều mật ong lên chỗ
viên đạn găm vào rồi mới băng bó lại, rồi để lại một ít cho em trai tôi, Esa,
dùng mỗi lần thay băng cho lão quản đốc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.