GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 114

hồi học lớp năm".

"Và thầy Murphy bảo với bọn anh ở lớp bảy. 'Việc hôm nay chớ để

ngày mai'."

Tôi cười phá lên. "Cả hai đều đúng". Tôi nói. "Nhưng rõ ràng anh có

nghe đâu". Cả hai chúng tôi cùng cười với nhau. Đó là kiểu giễu cợt chúng
tôi thường có tại bàn ăn tối. Tôi cầm cái túi đeo vai lên. "Em đã sẵn sàng".
Tôi bảo anh.

"Tốt. Xe của anh ở dưới cầu thang". Anh liếc quanh. Từ nơi đang

đứng, anh có thể nhìn thấy góc phòng ăn. "Anh vẫn còn trí nhớ tốt về việc
đến đây". Anh nói. "Khi anh về nhà vào cuối tuần, mẹ anh muốn biết chi
tiết những món bọn anh ăn; anh đã mô tả màu sắc của những chiếc khăn
trải bàn và khăn ăn, cùng những loại hoa mà mẹ em vẫn thường dùng đặt
giữa bàn".

"Em bảo đảm với anh rằng gia đình em không làm điều đó mỗi tối".

Tôi nói trong khi lục chìa khóa trong túi. "Mẹ thích bày vẽ ra mỗi khi anh
và Mack về nhà".

"Mack không định phô trương chỗ này với bạn bè". Nick nhận xét.

"Nhưng anh đã đáp lại, em biết không? Anh đưa anh ấy đến chỗ bọn anh ở
Astoria để ăn món bánh pizza và mì ống ngon nhất trên cõi đời này".

Giọng nói của Nick DeMarco thật sắc cạnh, cứ như thể anh vẫn còn

bực bội về sự so sánh hay sao nhỉ? Có thể là không, tôi không biết chắc.
Trong thang máy trên đường đi xuống, anh chú ý thấy Manuel, người điều
khiển thang máy, đang đeo một cái nhẫn thanh tú và anh hỏi về nó. Manuel
tự hào kể cho anh nghe rằng anh ta vừa tốt nghiệp trường Cao đẳng John
Jay và dự định vào học viện cảnh sát. "Tôi rất nóng lòng được trở thành
một cảnh sát viên". Anh ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.