GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 172

GIÓ ĐI QUA RẶNG LIỄU

GIÓ ĐI QUA RẶNG LIỄU

Kenneth Grabam

Kenneth Grabam

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 11

Chương 11

Thằng Cóc Khóc Như Mưa Như Gió (51)

Thằng Cóc Khóc Như Mưa Như Gió (51)

Chuột Nước thò một bàn tay nâu nhỏ gọn ra túm chặt lấy gáy thằng Cóc

rồi cố sức nhấc lên và kéo thật mạnh. Thằng Cóc sũng nước nhích lên từ từ
nhưng chắc chắn trên bờ miệng hang. Cuối cùng nó đứng an toàn trong
phòng lớn, mình mẩy đầy những vệt bùn và cỏ dại, rõ ràng là thế, và nước
cứ ròng ròng chảy xuống, nhưng nó lại vui sướng và phấn chấn như hồi
trước, vì một lần nữa nó lại thấy mình ở trong nhà một người bạn, những
cuộc lẩn tránh và trốn chạy đã kết thúc và nó có thể cởi bỏ bộ đồ cải trang
không xứng với địa vị của mình, bộ đồ đã đòi hỏi nó biết bao khó nhọc để
vào vai.

C

“Ôi, Chuột Nước!” nó reo lên. “Tớ đã trải qua những quãng thời gian

khủng khiếp kể từ lần cuối cùng gặp cậu. Cậu không thể tưởng tượng được
đâu! Tớ đã chịu đựng thật xuất sắc những cuộc xử án và những đau khổ cực
kỳ! Rồi lại còn những cuộc trốn chạy, những sự cải trang, những mẹo lừa
quái quỷ, mà tất cả đều được trù tính và thực hiện rất tài tình! Bị bỏ tù – rồi
lại trốn ra, tất nhiên rồi! BỊ quẳng xuống một dòng kênh – lại bơi vào bờ!
Ăn trộm một con ngựa – bán nó đi lấy một món tiền lớn. Bịp mọi người –
bắt tất cả bọn họ làm đúng những gì tớ muốn! Chà, tớ là một thằng Cóc tài
trí, hiển nhiên là thế! Cậu có biết chiến công cuối cùng của tớ là cái gì
không? Cứ từ từ rồi tớ sẽ kể cậu nghe…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.