GIÓ ĐI QUA RẶNG LIỄU
GIÓ ĐI QUA RẶNG LIỄU
Kenneth Grabam
Kenneth Grabam
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 1
Chương 1
Bờ Sông
Bờ Sông
Chuột Chũi đã làm việc rất chăm chỉ suốt buổi sáng để quét dọn cái tổ
nhỏ bé của mình vào dịp mùa xuân. Thoạt đầu là dùng chổi, sau đó là khăn
lau; tiếp đó, nó trèo lên thang, lên các bậc cửa và những cái ghế với chiếc
bàn chải và một xô nước vôi cho tới khi cổ và mắt nó dính đầy bụi và khắp
bộ lông đen của nó vấy đầy nước vôi, cái lưng đau nhừ và đôi tay rã rời.
Mùa xuân đang chuyển động trong khoảng không bên trên và dưới mặt đất,
khắp xung quanh, thậm chí thâm nhập cả vào căn nhà nhỏ bé, tầm thường
và tối om của nó bằng khí thế của nỗi bất bình và khát khao thần thánh.
Rồi, chẳng mấy ngạc nhiên khi nó bỗng ném bàn chải xuống sàn nhà mà
nói “Bực thật!” và “Điên cả ruột!” và còn nói “Cái trò dọn dẹp vào dịp mùa
xuân chết tiệt!” rồi lao vọt ra khỏi nhà mà thậm chí không kịp mặc áo
khoác. Một điều gì đó phía trên kia đang khẩn thiết mời gọi nó, và nó bước
tới con đường hầm vừa nhỏ vừa dốc dẫn tới lối đi trải sỏi của những con
vật cư trú gần với mặt trời và không khí hơn. Thế là nó hì hục đào bới nạo
vét rồi lại nạo vét đào bới, vừa hối hả bằng những bàn chân nhỏ bé của
mình vừa lẩm bẩm một mình, “Chúng ta lên nào! Chúng ta lên nào!” mãi
cho tới khi nghe đánh “bốp” một cái! Mũi nó thò ra bên ngoài đầy nắng và
nó thấy mình lăn tròn trên thảm cỏ ấm áp của một đồng cỏ rộng lớn. “Thảm
cỏ này mịn thật!” nó thầm nhủ. “Còn mịn hơn cả lớp vôi trắng!” Ánh nắng
chiếu vào làm nóng bộ lông nó, những làn gió nhẹ mơn man vầng trán hầm
hập của nó, và sau thời gian quá lâu sống tách biệt trong căn hầm của mình,
tiếng chim hót ríu rít đập vào thính giác đã ù đi của nó gần như một tiếng
quát. Nhảy vọt đi bằng cả bốn chân, trong niềm vui sống và trong nguồn