GIỜ THỨ 25 - Trang 100

- Cần gì dài dòng chuyện ấy, ông muốn dùng tình cảm thuyết phục tôi à?
Ông không làm tôi xiêu lòng đâu. Ông chỉ mất thì giờ thôi!

- Tôi không dại, tôi biết anh cuồng tín và người cuồng tín, thì như con thú
điên, chẳng nên gần. Nhưng anh có cha, có mẹ. Tôi biết anh không khi nào
tưởng đến mà chúng tôi thì lại tưởng nghĩ đến. Cha mẹ anh chờ anh ở nhà.
Anh là Do Thái, chúng tôi không quên coi anh như ruột thịt với chúng tôi.
Cùng một dòng máu chảy trong người chúng ta. Nếu anh có quên đi nữa thì
sự cũng dĩ nhiên. Vì vậy mà chúng ta tìm cách để dung hòa cuồng tín của
anh với quyền lợi chung của đoàn thể trại giam, và nỗi lòng của chúng tôi
mà anh mỉa mai chế nhạo đó.

Bọn tù bao quanh họ để nghe. Ông Lengyel nói tiếp:

- Anh không chịu đào kinh vì cho là một trở ngại cho các đồng chí anh
trong đạo binh cộng sản, chúng ta không ép. Nhưng anh phải làm công việc
khác, không có ý nghĩa chính trị hay quân sự. Anh muốn đổ cầu hay
không? Chúng ta đã thay phiên nhau làm chuyện này. Nếu anh chịu làm
mỗi ngày, thì người nào đến phiên đó, phải đào kinh thế anh. Nhưng tôi nói
trước anh biết, công việc này cực nhọc và hôi thúi lắm.

Ông Lengyel tin rằng Marcou, khi phải lựa chọn, chắc sẽ lãnh phần đào
kinh, vì ông biết không ai làm công việc này hai ngày liên tiếp, nhứt là một
người trí thức. Ông nói:

- Anh rán suy nghĩ, tôi cho anh đến chiều để xét kỹ lại.

Marcou đáp:

- Không cần chờ đợi. Tôi đã nhứt định rồi!

- Vậy thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.