GIỜ THỨ 25 - Trang 163

khinh rẻ con người. Con người ngày nay bị giảm hạ tới mức độ giá trị xã
hội mà thôi... Thôi ta về, chắc đã khuya rồi?

Lucian xem đồng hồ tay và nói:

- Đồng hồ con hết chạy. Ba xem coi mấy giờ?

- Giờ thứ 25 rồi!

- Con không hiểu.

- Ba đã hiểu con. Không ai muốn biết giờ thứ 25 cả. Đó là giờ của văn
minh Âu châu.

(71)

Người trưởng đoàn vừa nói vừa cười:

- Anh Moritz à! Họ bán anh cho dân Đức. Tôi tự hỏi không biết người
Hongrois bán anh được bao nhiêu? Anh không đắt giá gì lắm. Đâu lối một
thùng bi đạn là khá, vì tôi nghe người Đức không trả bằng tiền, mà trả bằng
đạn dược. Tôi không tin rằng người Đức trả anh hơn một thùng bi đạn. Một
thùng đạn để đổi tất cả: da với xương!

Rồi người trưởng đoàn lại vỗ vai Moritz cười, và tiếp:

- Giá cũng cao đấy! Dân Nga không mua tới giá đó đâu. Bên xứ họ, con
người còn rẻ hơn nữa.

Moritz không ưa bị chế giễu, nhưng anh làm thinh. Người trưởng đoàn là
một sinh viên ở Bucarest. Y bị dân Hongrois bắt giam, và từ tám tháng nay,
làm chung với Moritz ở pháo lũy. Moritz biết anh sinh viên hay nói giỡn
chơi, nhưng y không hiểm ác. Y hỏi thêm Moritz:

- Anh không tin rằng họ bán anh sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.