GIỜ THỨ 25 - Trang 180

Sclave!”.

Moritz quên lửng mấy thùng nút áo, luôn cả lỗi của anh vừa mới phạm.
Anh cười và trả lời:

- Tôi không phải tên gọi như vậy. Tên tôi là Ianos Moritz! Anh lầm tôi với
ai rồi.

Thanh niên hả toác miệng cười, đưa hai hàm răng trắng nõn. Y cười giòn
giã, rồi khuất sau cửa sổ, vừa nói to lên lần chót: Salve Sclave!

Moritz đi ăn trưa và ngẫm nghĩ, chắc mình giống người nào tên Salve
Sclave lắm sao, nên chàng thanh niên mắt đen đó mới kêu mình như vậy,
mặc dầu mình đã nói tên mình với y rồi.

Về sau, anh mới biết chàng thanh niên đứng sau cửa sổ đó đều gọi các bạn
ngoại quốc làm trong xưởng là Salve Sclave cả. Y là người Pháp. Y cũng
xưng là Salve Sclave nữa. Nhưng sau này Moritz mới biết tên y là Joseph.

(77)

Moritz làm trong xưởng nút áo đã năm tháng rồi, và anh chẳng còn để
thùng đồ ngã nữa. Thùng tới trước mặt, anh cứ lấy để trên xe. Anh lấy
thùng mà không ngó đến nó, không nghĩ đến nút gì đựng trong đó, không
nghĩ đến các Đại tướng sắp mặc nhung phục có kết nút này, không nghĩ đến
các quân lính đi diễn binh, sau khi hết giặc, mặc sắc phục mới với nút áo
sáng chói, đựng trong thùng anh đang cầm tay.

Anh không còn suy nghĩ gì nữa. Anh không mơ mộng nữa, cũng không nhớ
tới đầu người thợ Ý lăn lóc dưới chân viên đao phủ mà còn cười.

Có vài lúc, anh muốn biết coi người thợ Tchèque ra trước tòa, bữa anh mới
đến làm việc trong xưởng, có bị án hay được tha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.