GIỜ THỨ 25 - Trang 190

- Các sĩ quan cần dùng một thông dịch viên tiếng Balkan. Anh phải đàng
hoàng và cung kính! Các ông ấy là sĩ quan của O.K.W.

Moritz đứng chờ ngoài cửa trót giờ. Rồi, anh được dẫn vô. Khói thuốc và
mùi rượu nồng nặc cổ họng anh. Trên bàn la liệt ly cốc và chai không.

Lúc anh bước vô, không ai quay đầu ngó anh cả. Anh đứng dựa cửa chờ.
Khói thuốc làm anh ngộp thở. Anh muốn nói với họ rằng anh thông dịch
không rành và muốn xin trở về xưởng, bưng mấy thùng nút áo như cũ. Ít
nữa ở đó anh được yên tịnh hơn, và khỏi bị ngộp khói thuốc. Anh ưa thích
mấy sọc đỏ trên quần các sĩ quan. Họ đều còn trẻ. Moritz đếm được bảy
người. Một viên sĩ quan đến gần Moritz, để tay quay tròn trên đầu anh, như
quay trái banh trước khi thảy. Ông ngắm nghía mặt Moritz, ngó nghiêng
bên trái, rồi bên phải. Ông bảo:

- “Xây lại coi!” Ông nhìn đằng sau đầu anh, rờ rẫm vai anh và nâng càm
anh lên. Ông bảo Moritz hả miệng và xem răng, rồi ra lịnh:

- Cổi đồ ra!

Moritz lột áo thợ để trên kệ dựa vách. Viên sĩ quan chăm chú ngó theo anh.

Trong khi anh cổi đồ, ông cân nhắc từng cử chỉ điệu bộ của anh. Mấy vị
khác lo nói chuyện, không quan tâm đến anh.

Viên sĩ quan ấy là Đại tá S.S. Ông nói:

- Các bạn, tôi muốn trình bày ra đây một chứng minh luận thuyết!

Ai nấy đều im lặng và bao chung quanh Moritz, đang trần truồng đứng ngơ
ngác trước mặt họ. Anh được gọi lên để làm thông ngôn, và anh không hiểu
gì về chuyện ông Đại tá vừa nói. Anh tưởng một chứng minh như một cuộc
diễn trò trong gánh xiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.