GIỜ THỨ 25 - Trang 22

Moritz phì cười, hôn lên trán Suzanna, nói:

- Dẫu cho ông dùng ống dòm cũng không thấy được. Chuyện đùa! Em
tưởng chỉ nhìn vào người rồi biết em có nhân tình sao?

- Em cũng biết thường thường thì khó nhận ra. Song ba em khác đời lắm.
Những ngựa cái của ông, ông chỉ nhìn sơ là biết con ngựa có chửa hay
không. Bạn ông, ai cũng phục ông hết.

- Hay là em có thai rồi?

- Không, em không có.

- Vậy thì không sao. Trong hai, ba năm, anh trở về, có tiền. Chúng ta sẽ
mua đất, làm lễ cưới tại nhà thờ mục sư Koruga. Ta sẽ cất một cái nhà thật
đẹp, rồi sống một cuộc đời hạnh phúc. Không phải vậy sao, em Suzanna?

Nàng siết chặt Moritz, như rất sợ hãi. Nàng run lên, và nói:

- Anh ở đây thì em không sợ, mà anh đi rồi, em sẽ chết vì sợ vậy! Nếu ba
em không bắn giết, em cũng không sống nổi, em quá lo sợ rồi anh à! Mỗi
đêm, em đều khóa cửa phòng và gài chốt chặt. Khi nghe tiếng giày của ba
em, là em chui đầu vào gối, run lên.

Moritz đặt tay lên vai nàng, ôm sát vào lòng. Hai người yên lặng. Suzanna
thấy sung sướng gần Moritz, mà anh cũng bằng lòng thấy nàng nín khóc.

Gà gáy sáng. Cả hai đứng dậy. Suzanna mặc áo vào, áo ướt lạnh vì hơi
sương. Moritz cũng mặc áo sơ-mi và nắm tay Suzanna đưa tới hàng rào.
Song vừa đi qua lọt, Suzanna kêu lên một tiếng thất đảm. Moritz khom
lưng dòm xem chuyện gì, thì không thấy Suzanna ở trên sân. Nàng trở lại
hồi nào, đến Moritz cũng không trông thấy. Nàng ôm chặt anh một cách
tuyệt vọng. Toàn thân nàng run lên, mình nàng nóng ran như đang lên cơn
sốt. Moritz dòm qua sân thấy cửa sổ phòng Suzanna mở rộng. Iordan mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.