GIỜ THỨ 25 - Trang 24

Moritz băng ngang đồng, không dám đi đường cái. Anh vấp mấy gò mối
nhiều lần và đứng không muốn vững. Anh thấm mệt, chắc anh đã đi lâu
lắm rồi nên thấy đuối sức, tay rã rời, mồ hôi chảy ướt đầm làm mờ mắt anh.
Anh ngừng lại giữa một đám bắp và để Suzanna xuống đất. Anh đã kiệt
sức. Anh để nàng nằm trên đất ướt, kéo áo đắp đầu gối nàng lại, và đặt tay
lên ngực nàng. Anh bứt một mớ lá bắp làm gối kê đầu Suzanna; rồi bứt
thêm một mớ lá khác trải trên bãi cỏ ướt, đoạn để Suzanna nằm lên. Nàng
vẫn im lặng. Moritz vuốt tóc, màng tang và má nàng. Đoạn anh đứng dậy.
Nỗi đau đớn cấu xé ruột, gan và tứ chi anh, như muôn ngàn mũi kim châm
sâu vô xác thịt.

Anh thầm nghĩ: “Chắc mình chạy lâu lắm!”. Anh nhìn lên nền trời xanh và
thấy mình ở gần rừng gồi, cách chừng vài bước. Ban đầu anh không tin cặp
mắt anh, tưởng anh mơ, nhưng lần lần anh định tỉnh và run lên như cây sậy.
Anh không chiêm bao. Anh và Suzanna đang ở trong đất của Nicolae. Cuộc
chạy bấn loạn dắt dẫn anh đến đây. Lá bắp mà anh vừa giựt ra để lót cho
Suzanna nằm, và nàng hiện còn nằm, là của vườn bắp mà anh đã đưa tiền
cọc để mua đất, mới ngày hôm qua.

Nước mắt hòa với mồ hôi chảy dài theo má Moritz. Anh khóc trên đám đất
mà anh biết chẳng thể nào mua được nữa, vì anh sẽ không sang Mỹ quốc.

(9)

Chỗ anh đứng, Moritz thấy rõ hết cảnh xóm làng. Anh nhìn từng nhà, từ
đầu đến cuối làng, rồi nhìn Suzanna đang nằm dưới chân anh, trên lá bắp.
Anh phóng tầm mắt nhìn xem nhà nào có thể trọ nàng được. Anh phải tìm
cho nàng một chỗ trọ. Phần anh, anh đã từ bỏ sự ra đi; anh từ bỏ luôn ý
định mua đất, vì hiện giờ người yêu của anh cần đến anh.

Anh không thể bỏ bê nàng được. Anh phải kiếm cho nàng một chỗ ở. Anh
chỉ thấy có hai nơi: nhà ba má anh, và nhà mục sư Koruga; các nhà khác
không tiếp anh được, vì mấy anh nông dân đều sợ Iordan; tất cả đều sợ ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.