GIỜ THỨ 25 - Trang 251

gần kiếng, nàng nghe hơi thở của ông. Tay nàng run lên. Nàng cố bấu ngón
tay cầm chặt cái kiếng soi để giữ nó được ngay thẳng. Một tiếng dõng dạc
bảo:

- Cao lên chút nữa!

Hilda giơ kiếng lên khỏi trán. Hai tay nàng như bị kiến bò. Nàng muốn nói
chuyện, nhưng tiếng dao cạo sột sột đều đều bộ râu hoe đầy bọt xà-bong
khiến nàng lặng thinh. Hilda nhắm mắt, lắng nghe tiếng dao cạo. Mũi nàng
phồng lên hít mùi xà-bong. Không phải chỉ riêng mùi xà-bong, mà còn hơi
đàn ông, mùi giặc giã, mùi người đi đường xa, mùi áo khoác da thuộc...
Nàng đứng không vững, nhưng vị hộ pháp không nhận thấy, vì mải lo cạo
râu kỹ lưỡng, sợ bị phạm da mặt.

Cạo râu xong, ông thoa xà-bong rửa tay trong thau. Ông nói:

- Vén tay áo sơ-mi lên!

Hilda guộn tay áo, nàng sợ đụng da ông. Tay ông chạm tay nàng, nàng rùng
mình. Một mùi rừng bụi mà ông hộ pháp mang theo trong mình xông ra
nồng nặc cả căn phòng. Nàng ngửi nó cùng khắp, mùi ấy thấm cả vào tủ
bàn, vào thảm, vào tường, không khi nào phai. Mùi ông dính vào áo, vào
tóc nàng, dầu nàng có tắm gội, giặt rửa cả đời cũng không hết.

Ông hộ pháp nói:

- Bây giờ tôi muốn ở yên một mình!

Khi Hilda quay lại khóa cửa, thì thấy ông ở trần. Ông đang cổi áo sơ-mi, lật
ngược phủ đầu, chỉ còn thấy ngực. Nàng là y tá, đã từng thấy cả ngàn ngực
đàn ông nhưng chưa bao giờ thấy một cái ngực như thế.

Hilda xuống bếp, đứng dựa cửa sổ, ngó xe hơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.