GIỜ THỨ 25 - Trang 254

Vợ tôi nhu nhược lắm; nếu nó còn sống, tôi cũng không mượn đến. Với bà,
thì khác.

Hilda hãnh diện được ông hộ pháp giao phó một chuyện mà ông không nhờ
vợ ông làm.

Ông nói:

- Chừng tôi chết rồi, bà kéo thây lôi ra sân đốt đi. Bà sẽ thấy tôi chết tại
đây, trên tấm vải lều này.

Ông hộ pháp trải tấm vải lều nhà binh trên nền nhà. Vải còn mới, phủ cả
nền gạch.

- Bà cứ nắm hai chéo vải, kéo tôi ra sân.

Lấy hai bình xăng để dưới bàn, đưa cho Hilda, ông nói:

- Đây là dầu xăng. Xăng máy bay. Kéo tôi ra sân rồi đắp vải lại, chế xăng
lên. Và quẹt quẹt máy.

Ông hộ pháp vẫn cười, móc túi lấy một quẹt máy bằng vàng đưa cho Hilda,
và nói:

- Đây là quẹt máy để đốt. Nếu bình xăng thứ nhứt cháy hết, bà chế thêm
bình xăng thứ nhì và đốt nữa. Tôi chắc sẽ không còn gì hết. Quân Nga chỉ
tìm thấy tro tàn của tôi mà thôi. Một quân nhân xứng đáng với tên tuổi
không để thây mình lọt vào tay kẻ nghịch. Trong lịch sử, quân sĩ Đức đều
hành động như thế. Lúc cùng đường, họ phải tự tử, thiêu hủy mình. Quân
nghịch chỉ thấy tro đen sì mà thôi!

Ông hộ pháp xoa tay. Hilda im lặng, ngó bức ảnh.

- Nếu bà muốn đốt bức ảnh thì cứ quăng vô lửa. Nó sẽ cháy một lượt với
thây tôi. Còn bà muốn giữ thì cứ giữ. Nhưng tôi không thấy bà cất để làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.