GIỜ THỨ 25 - Trang 261

Viên Thống đốc nói:

- Ông bà là công dân nước nghịch. Sự hiện diện của ông bà là không cần
ích gì cho tôi. Có phải giấy thông hành của ông bà do xứ Roumanie cấp
không? Vậy quả ông bà là kẻ nghịch.

Eleonora nói:

- Nhưng xứ Roumanie chiến đấu mười tháng nay, bên cạnh Đồng minh,
chống với Đức. Và ông biết rõ việc ấy, cũng như tôi. Tám chục ngàn binh
sĩ xứ Roumanie chết vì quyền lợi Đồng minh. Những người chiến đấu bên
cạnh các ông lại là kẻ nghịch các ông sao?

Tham mưu trưởng Brown nói:

- “Xứ Roumanie là nước nghịch”. Ông kéo hộc tủ lấy tờ giấy ra đọc to:
“Những nước nghịch: Roumanie, Hongrie, Finlande, Đức, Nhật, Ý. Như
vậy là rành rẽ lắm rồi, phải không? Ông bà là kẻ nghịch của Mỹ quốc!”

Traian đứng dậy. Eleonora van lơn, ngó ông Thống đốc nói:

- Ông không có đọc báo thấy xứ Roumanie chiến đấu bên cạnh Đồng minh
từ một năm nay sao? Giấy tờ của chúng tôi biên rõ bị quân Đức cầm tù,
không đủ chứng minh với ông sao? Chúng tôi không phải là kẻ nghịch.

- Nếu thật như vậy đi nữa, tôi cũng không quan tâm. Những điều khoản tôi
nhận để thi hành định rõ dân Roumain là kẻ nghịch của Mỹ quốc. Tôi đã
mất nhiều thì giờ bàn cãi với bà rồi. Bà là người nghịch của tôi, người
nghịch của tôi, bà nghe chớ! Nếu tôi bị sa vào tay bà, tất bà ra lịnh bắn tôi,
chớ không ngồi mà cãi như tôi đâu. Chuyện tôi vừa làm đây là bất hợp
pháp. Và tôi không lặp lại nữa. Không ai đi cãi với kẻ nghịch bao giờ!

Tham mưu trưởng Brown, Thống đốc quân sự thành Weimar giận xanh
mặt. Ông không thèm đáp lại lời chào của Traian và Eleonora.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.