GIỜ THỨ 25 - Trang 267

Tên gác khám đứng lại một lát trên ngưỡng cửa, chìa khóa cầm tay. Y
thương hại ngó Traian, và nói:

- Tội nghiệp! Ông còn trẻ quá!

Y đóng cửa lại, khóa hai vòng.

(110)

Nora đập cửa gần nửa giờ đồng hồ. Một người gác đi lại đứng ngoài nghe
mà không mở cửa. Y dòm vào lỗ tò vò, nói:

- Còn đập như vậy nữa thì bị trừng phạt cho coi! Tù nhân không được phép
đấm cửa khám.

Nói rồi, y bỏ đi.

Nora nằm dài xuống giường. Được một lát, nàng ngồi nhổm dậy, sợ hãi
nói: “Chắc có rệp”. Nàng định đấm cửa để xin đổi cái mền khác, hoặc hỏi
xem coi có rệp hay không, nhưng nhớ lại nàng không có quyền đập cửa
khám, nàng đành thôi, đi đi lại lại trong phòng giam.

Trong thâm tâm, nàng biết mình có tội. Nàng biết bị bắt giam như vầy, xét
cho chí lý, là công bình. Sau khi giả mạo tráo đổi giấy tờ chứng nhận lý
lịch nhân chủng của nàng, sau khi mua chuộc để lấy mất giấy tờ hộ tịch
trong hồ sơ trữ tại Văn khố quốc gia, ngày đêm nàng cứ bị ý tưởng ngồi tù
ám ảnh. Mỗi ngày, nàng chờ đợi có cảnh sát đến bắt. Nàng biết rồi đây thế
nào nàng cũng bị khám phá và bị bắt. Suốt cuộc hành trình bên nước Đức,
nàng run lên mỗi lần thấy cảnh binh đến, vì nàng dùng giấy tờ giả mạo.

Mấy năm sau này chỉ là một cuộc chờ đợi lâu dài, chờ giờ bị bắt. Nàng tự
nói thầm: “Và giờ ấy đã đến. Họ đã khám phá ra ta là Do Thái, và ta không
thể trốn thoát được!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.