GIỜ THỨ 25 - Trang 296

Tôi tin chắc vào sự hiểu biết của các người. Các người thuộc về một dân
tộc tiến bộ nhứt của nền văn minh kỹ thuật. Mong rằng các người sẽ gởi
một tờ phúc trình về vấn đề này cho Viện Hàn lâm khoa học của xứ sở các
người. Còn gì dã man hơn, là để tiêu mất bốn mươi lăm ngàn kí-lô chất mỡ
mỗi tháng như thế? Vả lại, các người còn những trại giam khác nữa. Hình
như ở Đức có vài trăm trại giam. Vậy các người có thể được cả núi chất mỡ
“sống” mỗi ngày.

Từ khi nghe bài thuyết trình của giáo sư Đại học đường Berlin, tôi hít mạnh
không khí và ngửi thấy mùi mỡ người.

Trại giam của các người là một máy ép khổng lồ rút mỡ tù nhân. Tôi đánh
hơi nó trong không khí. Các người có khi nào nghe mùi ấy chăng, lúc làm
việc tại văn phòng, cửa sổ mở rộng. Dầu sao, áo quần các người ắt cũng có
thấm mùi mỡ ấy. Hỏi thử vợ hoặc người yêu của các người coi, tối ngủ,
nằm bên cạnh, họ có ngửi thấy da, tóc các người phưởng phất mùi mỡ đó
hay không? Đàn bà thích hơi hơn chúng ta. Họ sẽ nói đúng hơn. Còn tôi,
khi nghĩ đến điều đó, tôi thấy quả tim rộn lên, tôi muốn nôn mửa.

Hãy nhận nơi đây lời chào và niềm kính phục của tôi. Tôi rất hâm mộ nền
Văn minh mà các người đại diện. Tôi tin chắc rằng, với tài lực và phương
tiện kỹ thuật sẵn có, các người có thể sử dụng tất cả chất mỡ nói trên (xin
đừng quên tôi đây cũng góp mỗi tháng ba kí-lô mỡ của thân xác tôi).

NGƯỜI CHỨNG

(125)

Đơn Thỉnh nguyện thứ nhì. - Vấn đề thẩm mỹ (Quan niệm về vẻ đẹp con
người trong xã hội kỹ thuật Tây phương).

Buổi chiều nọ, tôi có tranh luận về thẩm mỹ với một giáo sư Đức. Và
chúng tôi đã cãi cọ gây gổ nhau. Dân Đức, như tất cả người Âu châu khác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.