GIỜ THỨ 25 - Trang 323

- Lễ phép lắm!

- Nó hỏi câu gì trước?

- Trước hết y xem giấy tờ. Rồi y hỏi tôi: “Anh phải Iohann Moritz không?”

Tôi đáp: “Phải”. Y nhìn tôi. Rồi y xem giấy tờ một lần nữa. Đoạn y hỏi tôi:
“Chữ Moritz anh viết như thế nào, với “t” hay “tz” sau chót?”. Tôi đáp với
y rằng tôi viết hai cách. Ở Roumanie, tôi viết “t”, còn ở Đức, thì “tz”.

Moritz ngừng nói, ngó Traian, vẻ thất vọng. Traian hỏi:

- Rồi sao nữa? Tại sao anh bị bắt?

- Viên đội nói với tôi: “Cám ơn anh, được rồi, anh về chỗ”.

- Có vậy thôi sao?

- Có bấy nhiêu thôi.

- Anh không rán nói thử với nó chút gì khác nữa sao? Tại sao anh không
thuật gì hết những điều tôi dạy anh đó?

- Tôi có nói, nhưng viên đội không muốn nghe. Y không ngó đến tôi, gọi:
“Người kế”.

- Rồi anh nói gì?

- Không có nói gì hết.

Traian hai tay ôm đầu, than:

- Vô lý quá. Hoàn toàn vô lý! Rồi anh đi ra sao?

- Phải, tôi đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.