GIỜ THỨ 25 - Trang 344

Viên sĩ quan nói:

- Bài thơ hay quá. Phải ông sáng tác không?

- Bài này do một hiền triết Trung Hoa sáng tác hơn hai ngàn năm nay.

- Ông chép lại cho tôi đi! Tôi muốn gởi về gia đình tôi, ở Mỹ.

Viên sĩ quan tươi cười, hình như đang nghĩ tới gia đình. Nhưng rồi ông lại
cau mày ngó mục sư, nghi ngờ hỏi:

- Ông chắc mấy câu thơ vừa đọc đó là của một người Trung Hoa đặt ra
không?

- Chắc chắn vậy! Nhưng mấy câu thơ làm cho ông thích, thì cần gì người
đó hay người khác. Cốt nhứt là thơ hay, chuyện khác không quan trọng.

- Sao lại không quan trọng. Tôi vui lòng biết rằng tác giả là một dân Trung
Hoa, Trung Quốc là nước Đồng minh của Mỹ quốc. Gia đình tôi sẽ hoan hỉ
tiếp được bài thơ này. Nếu tác giả là một thi sĩ nước nghịch, thì tôi không
thể gởi về nhà được. Ngày mai, ông viết lại cho tôi nghe! Tôi đưa viết chì
và giấy cho ông. Ngoài thần học, ông có biết gì khác nữa không?

- Tôi học tất cả những gì tôi thích, vào những lúc tôi có thì giờ rảnh.

- Ông biết viết chữ Trung Hoa không?

- Không.

- Uổng quá. Tôi định nhờ ông viết bài thơ ấy bằng chữ Trung Hoa, để gia
đình tôi ngạc nhiên chơi, không dè lại nhận được chữ Trung Hoa do tôi gởi
về. Nhưng không sao. Nếu không biết chữ Trung Hoa, ông cứ viết bằng
chữ Anh. Tác giả bài ấy có giọng trào phúng quá, và là dân nước Đồng
minh của Liên hiệp quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.