GIỜ THỨ 25 - Trang 353

Bác sĩ gắt giọng:

- Còn nhiều chuyện mà chúng tôi cũng muốn biết lắm, nhưng vô phương.

Hai y tá đến gần giường, định khiêng xác mục sư để lên cáng. Bác sĩ đưa
tay lên cản và nói:

- Để tôi khám nghiệm đã. Biết đâu chừng ông còn sống.

Bác sĩ nắm tay mục sư hồi lâu, rồi áp lỗ tai vào ngực xác chết, đoạn bảo y
tá:

- Hai người có thể khiêng đi.

Traian la lớn:

- Không được!

Bác sĩ nói:

- Anh chống lại làm gì? Chúng tôi cũng chỉ là tù nhân như anh, và không
thể làm gì hơn là vâng lịnh.

- Tôi muốn biết trước hết, các ông đem xác cha tôi đi đâu? Ít nhứt tôi cũng
được quyền hỏi, vì tôi không được phép dự lễ táng cha tôi kia mà! Tôi
muốn biết chắc coi người có được chôn theo đạo không? Dầu là tù nhân, tôi
cũng có quyền biết đến. Khi thác rồi, cha tôi đâu còn là tù nhân nữa; người
phải được kính nể, như mọi người chết mới được!

- Ai nói với anh rằng người chết không được kính nể?

- Không phải tôi nói như thế. Nhưng cha tôi là mục sư Chính Thống giáo,
nên tôi muốn người được chôn cất theo nghi lễ của Nhà thờ thuộc về đạo
của người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.