GIỜ THỨ 25 - Trang 360

- Anh không được phép theo chúng tôi vào trong. Lịnh nghiêm nhặt lắm!
Không ai được phép nói chuyện với Traian. Và y cũng không được phép
gặp người nào. Anh đưa quần áo, đồ vật của y tôi đem vô cho.

Đêm đó, Moritz một mình đi dọc theo rào kẽm gai, chung quanh nhà
thương. Anh không đành lòng rời bỏ Traian.

(148)

Traian bị nhốt trong một phòng có sáu giường, nhưng không ai nằm. Họ đã
dời mấy bịnh nhân đi, để chàng một mình.

Hai y tá được cắt phiên canh gác.

Traian nằm dài, mặt day vô vách. Môi chàng khô khan như tro bếp. Nhiều
cảnh mơ mộng huy hoàng thoáng qua đầu óc chàng, như một phim hình
màu.

Mắt tuy nhắm, nhưng vẫn bị chói lòa bởi một ánh sáng chóa gắt như sức
sáng của đèn nê-ông. Ánh sáng ấy từ tâm não chiếu ra, một ánh sáng chói
làm nóng cháy cả đôi mí mắt. Tư tưởng chàng cũng rực rỡ, đầy màu sắc.
Và toàn thân chàng cũng sáng rạng, nhẹ nhàng và nồng cháy như giấc mê
sảng của chàng.

Chàng thấy như lơ lửng trên không trung.

“Bây giờ ta mới hiểu tại sao các nhà khổ hạnh, các đạo sĩ nhịn đói. Khi ta
đói, ta tách lìa mặt đất dễ dàng hơn. Ta thấy Thượng đế gần ta hơn, và hình
như trán ta đụng trời”.

Traian ở trong trạng thái thoát trần này một lúc lâu, thình lình nhận thức có
người đem đồ ăn đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.