GIỜ THỨ 25 - Trang 363

linh hồn khi còn ở trong thân xác mà phải mãi chống lại mối cám dỗ của
lòng ham muốn”.

Chàng tự an ủi, cho rằng trong vài ba ngày nữa, xác thịt chàng sẽ chịu thua.

“Trong hai ba ngày nữa ta sẽ chết!”, nghĩ đến đó, chàng nằm ngủ nữa.

(149)

Traian ngồi dậy ngó ra cửa sổ. Trời đúng ngọ. Ngoài sân, toàn thể tù nhân
đều sắp hàng ba, mình trần truồng. Trọn sân của trại giam chật ních những
người trần truồng như nhộng.

Dưới cửa sổ nhà thương, một xe “Jeep” có quân lính cầm “ma-trắc” đứng
bao quanh. Bọn lính nhai sơ-vinh-gum. Tù nhân lần lượt đến trước mặt bọn
chúng. Họ đi khúm núm, vì người trần truồng đi có vẻ sợ sệt lắm. Traian đã
biết cảm giác này; chàng cũng đã làm rồi trong cảnh ngộ như thế. Chàng
nghĩ thầm: “Lại có cuộc khám xét nữa? Chúng định kiếm cái gì nữa đây?”

Mỗi tháng đều có khám xét nhiều lần.

Một ông già đến trước mặt bọn lính. Traian nhìn ra đức Đại chủ giáo thành
Varsovie. Ông cao lớn, lưng hơi khòm, và ốm tong teo. Từ xa, có thể đếm
được xương sườn ông, một bộ hài cốt bọc da. Râu ông bạc phếu. Trọn sân
trại chỉ có một vật trắng phau này. Mắt dòm đến thấy có ánh ngời, một ánh
sáng chói rạng dịu dàng. Bọn lính cười rộ khi thấy ông bước đến.

Nhưng Đại chủ giáo làm như không thấy chúng. Ông dòm trời, ngó lướt
trên nón kê-pi của chúng. Và hôm ấy vòm trời xanh biếc như nóc tròn nhà
thờ Chính Thống giáo xứ Byzance.

Quân lính khám xét tay của Đại chủ giáo. Viên thông ngôn bảo:

- Xòe mấy ngón tay ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.