GIỜ THỨ 25 - Trang 433

Con người bị giảm còn một khuôn khổ xã hội và bị biến thành ‘Công dân’,
nghĩa là không phải là con người nữa.

Xã hội kỹ thuật không biết đến con người, chỉ biết họ dưới hình thức công
dân mà thôi.

Mà một khi không biết đến họ thì làm sao có cuộc cách mạng vì họ được?

Vì tính cách đặc biệt Tây phương, nên cuộc cách mạng hiện tại xa hẳn với
quyền lợi của con người về phương diện cá nhân.

Con người từ lâu đã trở thành một thiểu số vô sản trong Xã hội Tây phương
các ông, nên dầu có phe nào thắng trận đi nữa, thì con người vẫn là phần tử
vô sản trong khung cảnh của Xã hội.

Trận giặc hiện tại là một cuộc xung đột giữa hai hạng ‘Người máy’, kéo
theo sau chúng, những nô lệ sinh hoạt, những người nô lệ sống bằng xương
bằng thịt.

Con người ngày nay không thể kể như có tham gia vào chiến tranh đang
xảy ra, cũng giống như các người nô lệ chèo chiến thuyền La Mã thời xưa,
ta không thể kể họ đã dự vào chiến tranh Đế quốc La Mã được. Họ chỉ làm
công việc mang xiềng xích của trận giặc, mà mắc bị xiềng thì làm sao đánh
giặc được?”

- Tù nhân ở trại giam đến xin đăng tên tình nguyện không phải tự ý họ hay
sao? Bà quả quyết liều lĩnh quá! Tôi không phải hăm dọa bà, nhưng tôi cực
lực phản đối bà. Mỗi người tình nguyện đến đây đều do họ muốn cả. Bà có
dám chắc rằng chúng tôi ép buộc một người nào trong đám này làm chuyện
ấy không? Bà đã chứng kiến nhiều lần cảnh thất vọng của những kẻ mà
chúng tôi bắt buộc phải từ chối. Họ hăm dọa sẽ tự tử nếu không được đăng
tên. Vậy không phải là tự ý họ sao? Vậy không phải là họ hoan nghinh à?
Họ còn cuồng tín hơn chúng tôi nữa. Họ coi như bị hình phạt nặng nề, khi
chúng tôi từ chối không thâu đơn họ. Có phải vậy không bà West?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.