GIỜ THỨ 25 - Trang 48

một người mạo hiểm phiêu lưu mà!

- Anh Damian à! Phần đông những người sống trên trái đất này đều không
phải là người mạo hiểm, nhưng họ phải trải qua những hoàn cảnh mạo hiểm
mà chẳng một tác giả quyển truyện nào tưởng tượng được.

Ông biện lý mỉm cười hỏi:

- Và chuyện gì dữ dội sẽ xảy ra mà kích động như thế?

- Thôi đừng mỉa mai nữa, anh à! Tôi cảm thấy vừa có một biến cố nghiêm
trọng xảy ra chung quanh ta. Tôi không rõ nơi đâu, chừng nào và bao lâu
mới dứt. Nhưng tôi cảm thấy nó có. Và chúng ta sẽ bị lôi cuốn trong trận
giông tố nhiễu loạn làm nát thịt, tan xương, hết người này đến người khác.
Tôi linh cảm biến cố ấy như lúc một chiếc tàu sắp đắm chìm mà chỉ có đàn
chuột thoát được thôi, khi chúng vụt chạy tứ tung; có khác một điều là tôi
không biết trốn vào đâu? Trên thế giới này không có nơi nào cho chúng ta
ẩn trốn được.

- Anh muốn ám chỉ biến cố nào vậy?

- Nếu anh muốn, anh có thể gọi là một cuộc cách mạng. Một cuộc cách
mạng khổng lồ phi thường. Và tất cả con người đều là nạn nhân.

Vẫn chưa tin lời nói của Traian là thực, ông biện lý hỏi:

- Vậy chừng nào nó xảy ra?

- Cuộc cách mạng đã bùng nổ rồi bạn ạ! Dầu bạn có mỉa mai nghi ngờ, thì
nó cũng đã khởi mào rồi. Ba tôi, má tôi, anh, tôi và mấy người khác sẽ lần
lượt nhận ra nguy tai và nên rán tìm cách tự cứu, ẩn trốn đi. Có người đã
khởi sự lẩn trú, như thú rừng chạy tìm chỗ ẩn khi biết cơn giông bão sắp
đến. Phần tôi, tôi muốn rút về làng. Phe cộng sản cho rằng phe độc tài chịu
trách nhiệm, và mối nguy tai chỉ có thể tránh được khi nào tiêu diệt hết bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.