GIỜ THỨ 25 - Trang 96

Lão Goldenberg nói:

- Cuộc ly dị dễ lắm. Miễn có chữ ký của người đàn bà khai rằng mình xin
ly dị vì “lý do chủng tộc”. Đơn xin sẽ được chấp thuận liền, khỏi có phiên
thẩm vấn. Giấy tờ gởi theo hệ thống hành chánh là đủ. Đó là luật mới.

(38)

Viên quản viết đơn xin ly dị như chính Suzanna đứng xin, rồi đến nhà nàng
để lấy chữ ký tên. Y nói với Suzanna:

- Chồng mầy ở trong trại giam Do Thái. Tao được lịnh sung công nhà cửa
mầy vì trong giấy tờ thì Moritz là dân Do Thái. Nhưng tao biết nó không
phải Do Thái. Bị cái tên nó hại nó. Tại sao nó lại có tên Moritz?

Suzanna đứng nghe, cằm dựa vào cửa rào. Nàng ngó sửng viên quản rồi hai
hàng nước mắt tuôn dầm dề. Nàng nói:

- Ông bắt chồng tôi, ông lại muốn lấy luôn nhà cửa tôi nữa. Tôi sẽ giết ông,
dẫu ông là hiến binh! Ông không lấy được nhà của tôi đâu!

Suzanna cúi lượm một viên đá lớn, liệng bổng ra ngoài cửa. Viên quản
nhảy trái một bên, nói:

- Tao đâu có lấy nhà của mầy. Tao đem cái giấy này cho mầy ký tên để có
thể giữ cái nhà mầy lại.

Y đưa tờ giấy và cây viết máy cho Suzanna. Nàng cầm mà không đọc được,
vì còn đầy nước mắt. Nàng hỏi:

- Giấy viết gì ở trỏng?

- Đơn xin ly dị. Chỉ là một thể thức để mầy có thể giữ cái nhà mầy mà thôi.

Nàng la lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.